Vân Diệp váng hết cả đầu giơ tay ra ngăn họ nói, bảo toàn bộ ngồi xuống:
- Những thứ đó đều được, nhưng còn một món hàng quá giá nhất, ai cần không?
- Ồ, xin hầu gia chỉ bảo, chúng tôi rửa tai lắng nghe.
- Lần này dẫn binh đông tiến, công đức viên mãn, các ngươi xem thi cốt tướng sĩ tiền Tùy được mang hết về, có thể nói đã hoàn thành việc bệ hạ giao. Tướng sĩ đều lấy mạng đổi lấy công lao, bệ hạ hạ chỉ ban thưởng là chuyện phải có, nhưng mà công lao trong quân, cao nhất chỉ có chín cấp...
- Ý vân hầu là, tướng sĩ còn rất nhiều công lao bị lãng phí?
Một thương nhân béo nhạy bén hiểu ý, toàn thân run rẩy, kích động tới mức sắp không sống nổi nữa.
Thấy Vân Diệp vừa gật đầu liền không chút do dự lấy ra mấy tờ hối phiếu của tiền trang đặt trước mặt y, quỳ xuống van nài:
- Vân hầu, lần này tiểu nhân chỉ có chút hàng hóa đó, cùng hàng hóa tích trữ, xin ngài cho Khâu gia chút công lao dư thừa của tướng sĩ, nếu không đủ, về Trường An nhất định tiểu nhân sẽ gom thêm.
Dưới những cặp mắt mở trừng trừng của đám thương cổ, Vân Diệp sai người gọi Lại Truyền Phong tới, hỏi:
- Lão Lại lần này ngươi chém đầu ra sao?
- Bẩm đại soái, lần này mạt tướng chém đầu một trăm ba ba kẻ địch, nếu tính theo quân công, ba mươi đầu là đủ chín cấp, mẹ nó, thừa ra hơn trăm cái đầu, lỗ lớn.
Thương nhân họ Khâu cuống quít lấy hổi phiếu trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827890/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.