Lão Vương Khuê đứng trong hàng ngũ quan văn đứng ra, đi tới trước mặt Lý Nhị sung sướng nhận lời, xong mới nói:
- Nếu như Vân Diệp thực sự không phụ sự mong đợi của mọi người, hoàn thành trọng trách, ngày y chiến thắng trở về cựu thần sẽ ra khỏi thành mười dặm đón chào. Nếu như chuyện không như mong đợi, xin bệ hạ ngày sau hãy thận trọng hơn trong việc chọn lựa tướng lĩnh.
Lý Nhị cười gật đầu, đổ cuộc này đã thành, hắn vừa liếc nhìn Lý Tĩnh và đám võ tướng kia thì lại tiếp tục bật cười, những lão soái hôm nay ai cũng không dám khẳng định Vân Diệp có bản lĩnh hoàn thành nhiệm vụ hay không.
Thủy sư lúc đầu trú đóng ở Minh Châu, phải đợi đến khi tan băng mới có thể đi vào trong sông, biển rộng mãi mãi đem lại cảm giác sung sướng hơn so với nội hà. Khi xuân phong còn đang bồi hồi ở bờ nam Trường Giang, biển rộng đã trở lại dáng dấp thường ngày, sóng biển từng đợt từng đợt đánh vào bờ cát.
Lưu Nhân Nguyện đứng ở đầu thuyền, nhìn chiến hạm rẽ sóng, quân hạm lay động dữ dội, nhưng chân hắn lại đứng im không động. Nhiều năm sống trên nước đã luyện lên một thân chân bản lĩnh.
Đông Ngư cởi trần đang đứng trên cột buồm vẫy cờ với hắn. Hắn liếc một cái liền rõ ràng, phía trước phát hiện một thuyền đội không rõ lai lịch. Lưu Nhân Nguyện ra lệnh một tiếng, tất cả quân hạm liền nhào tới thuyền đội bất minh phía trước. Đây là hải vực Đại Đường, cho dù là một con cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827853/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.