Uy Trì Cung mắt sáng tới khiếp người, tóm ngay lấy tay Vân Diệp hỏi:
- Bảo Lâm làm được chuyện đó thật sao?
- Trừ hắn ra, tiểu chất không nghĩ ra được nhân tuyển thứ hai, Trường Tôn Xung thông minh nhưng không chịu được khổ, Lý Hoài Nhân cũng không kém, nhưng hứng lên là làm bậy, Xử Mặc trừ làm quan binh thì chẳng làm được gì khác, chuyện này Trình bá bá phải cầu bệ hạ nhiều lần mưới được. Hiện đám Bảo Lâm đang ở nhà làm mô hình, đoán chúng xong được tám phần rồi, bá bá rảnh rỗi thì tới thư viện xem thành tựu của bọn họ cho yên tâm, trong triều có bá bá, tiểu chất không tin ai có thể ngăn cản Bảo Lâm lập công.
Úy Trì Cung cầm bát rượu tu cạn, gằn giọng nói:
- Kẻ nào dám cản trở nhi tử ta lập công sẽ là đại địch sinh tử của ta, tiểu tử, sau khi Bảo Lâm thành công, lão phu dẫn nó tới thư viện tạ ơn Lý cương tiên sinh.
Bỏ tâm sự xuống rồi, Úy Trì Cung lớn tiếng mời rượu đám huynh đệ, tới Lý Nhị cũng không bỏ qua. Thấy ông ta vui vẻ như thế, Lý Nhị bất giác nhìn ông ta mấy lượt, ông ta rất hiểu viên hàng tướng mình thu phục được, lúc này đúng là thực sự cao hứng.
Lý Nhị biết Úy Trì Cung lo cái gì, hiện thấy ông ta nghĩ thông rồi, mình cũng bớt đi phiền toái, càng có hứng uống rượu, làm Vân Diệp rót không kịp.
Mấy quan văn chịu không nổi kiểu uống rượu này, Vương Khuê vỗ bàn nói lới:
- Ức hiếp người quá lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827776/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.