Ngưu Kiến Hổ gật đầu, uống một ly rượu, lại nói:
- Chuyện của ta không nói, còn ba tháng nữa xuất phát. Ngươi thì thế nào? Lỗ vương nói muốn giết ngươi đó.
Vân Diệp chậm rãi nhấm nháp, nói với Ngưu Kiến Hổ:
- Ta chuẩn bị lặn xuống nước, tiếp tục lặn xuống nước, lặn đến khi Lỗ vương biến thành ngốc vương thò đầu ra. Còn muốn trốn những lão đầu nhàn rỗi không có chuyện gì muốn in sách, thuận tiện tìm thiểu vì sao tướng môn đều đi làm quan văn, lẽ nào quan văn đệ tử cũng lại đổi nghề thành tướng quân?
**********
Ngưu Kiến Hổ đối với việc làm văn quan hay võ tướng cũng không để ý, chân y vốn bị tật, nên y cũng không ôm hi vọng được lên ngựa phong hầu. Thế nhưng là một thành viên quân đội, hắn phải cảnh giác với những đầu mối như vậy. Mấy ngày này đám quan văn vui mừng khôn xiết, đây là tín hiệu hoàng đế muốn hạ thủ với huân quý, bọn họ không tiếc giá nào đưa ra một số chức quan quan trọng trong hệ thống để an bài những tử đệ huân quý này. Rất nhanh, chỉ ngắn ngủn nửa tháng đã chuẩn bị xong vị trí, sau đó để hoàng đế thực hiện ý nguyện.
- Quan văn cũng không phải không hay, ca ca ở Tuyền Châu nếu như đã làm tới thứ sử, thì thuyền đội của tiểu đệ sẽ có đất dùng. Tuyền Châu cũng không có nhiều đặc sản, ruộng đồng cũng cằn cỗi, chỗ tốt chỉ có ven biển. Ca ca nếu đến Tuyền Châu thì đừng quản chuyện khác, chỉ cần không ngừng mở rộng, mở rộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827713/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.