Tiểu Linh Đang không biết vì sao công chúa lại khóc, cũng chảy nước mắt khóc theo, thị nữ cả phòng cũng bị truyền nhiễm nhớ tới chuyện thương tâm, khóc rưng rức.
Chỉ có Lý Dung đại thiếu gia chơi trân châu đên trên giường là há miệng cười khanh khách.
Lý An Lan thấy mình khóc không có hiệu quả, tên nhẫn tâm kia không chịu ra, nhìn nhi tử cười vui vẻ thì lửa giận bùng lên, vô lương tâm giống hệt cha nó, ta khóc chàng không bận tâm, không tin nhi tử chàng khóc chàng cũng kệ, có bản lĩnh thì tiếp tục nấp đi.
Lý Dung đại thiếu gia đang chơi vui vẻ, trong phòng có nhiều người hò hét, chuyện như thế sao thiếu nó được, đang định kêu mấy tiếng làm không khí sôi động thêm thì mông truyền tới cơn đau dữ dội, lập tức kêu thành khóc, tiếng khóc xé tim gan.
Nhéo mông nhi tử xong Lý An Lan liền hối hận, vội vàng bế lên dỗ, ai ngờ đứa bé càng khóc lớn, nước mắt ào ào, còn thương tâm hơn nàng vừa rồi.
Lý An Lan đang định cởi y phục ra cho con bú, dỗ nó thì một cánh tay vươn ra, cướp lấy đứa con trong lòng nàng.
Hà gia đại nương tử nghe thấy tiểu thiếu gia gào khóc trái tim vỡ nát, xông vào cửa phát hiện ra hầu gia đang bế tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia khóc tới chảy cả nước mắt nước mũi, tủi thân vùi đầu vùi mặt vào mặt cha, bôi đầy nước mắt lên hầu gia.
Lý An Lan đuổi hết thị nữ khác ra, bản thân phe phẩy khăn tay, ngồi trên ghế nhìn Vân Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827673/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.