🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đi tới nhà cuối cùng, nhìn đất trống ngời tường viện, Lý Nhị nói với Vân Diệp:

- Trẫm rất hi vọng thịnh cảnh này mãi mãi nhìn không hết, đường bên kia, núi bên kia, sông lớn bên kia, tất cả đều là mỹ cảnh như thế thì tuyệt vời biết bao.

Đại nhân vật thì có tham vọng lớn, Vân Diệp tự nhận mình chỉ là một tiểu nhân vật, cho nên chỉ cần nông hộ nhà mình sống hạnh phúc vui vẻ là được, đừng nói sông lớn bên kia, dù bên kia đường Vân gia nếu xen tay vào đều là chuyện lớn.

Trời đã tối, Vân gia trang không có cái gọi là giờ giới nghiêm, các nông hộ nhà nhà thắp đèn ngồi ở trên giường, nhà thì đọc sách, nhà thì làm việc, nông gia phải như thế, yên tĩnh hiền hòa là chủ yếu, nhìn qua cửa sổ dán một lớp giấy, một thiếu niên ít tuổi đang đọc sách, giọng truyền ra ngoài...

Tử viết: "Phú dữ quý, thị nhân chi sở dục dã. Bất dĩ kỳ đạo đắc chi, bất xử dã. Bần dữ tiện, thị nhân chi sở ác dã. Bất dĩ kỳ đạo đắc chi, bất khứ dã. Quân tử khứ nhân, ác hồ thành danh? Quân tử vô chung thực chi gian vi nhân, tạo thứ tất vu thị, điên phái tất vu thị."

***

Khổng Tử nói: Giàu với sang chính là cái người ta ham muốn (nhưng) không lấy đạo lý để có được nó thì chẳng nên ở vào cảnh ngộ ấy. Nghèo với hèn là cái ai cũng ghét (nhưng) không lấy đạo lý để ghét thì không bỏ cảnh ấy. Bất nghĩa mà vừa giàu vừa sang, đối với ta (chỉ) như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827627/chuong-377.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Chuyên
Chương 377: Đại gia nghiệp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.