Từ xe nghe thấy tiếng ngựa hí, không sai, là tiếng của đại thanh mã, bất kể Vân Diệp nuôi con gì thì cuối cùng cũng vô cùng thân thiết với y, ngửi thấy mùi của Vân Diệp tất nhiên là muốn chào hỏi.
Một cái bóng lửa đỏ rực lao tới như điện xẹt, áo choàng sau lưng bị gió thổi thẳng tắp, một kỵ sĩ trang phục Hán gia nữ tử thuần thục điều khiển chiến mã phía dưới, xa xa đã có tiếng hô "ca ca" truyền tới.
Đại thanh mã dựng đứng vó trước lên, con chưa rơi xuống thì nữ tử mặc y phục màu đỏ rực kia đã nhào thẳng vào lòng Vân Diệp, tức thì làm Vân Diệp ngã lăn ra đất, cả hai ôm nhau lăn trên thảm cỏ dày mấy vòng, Vân Diệp chưa kịp nhìn rõ dáng vẻ của nữ tử đó cũng biết là Na Mộ Nhật, đang định hỏi nàng có phải định giết mình không, thì bất chấp ánh mắt kỳ quái của người qua đường, Na Mộ Nhật cưỡi lên bụng Vân Diệp, tay bắt đầu lục lọi trong lòng y.
Dát lạp hãn vừa vặn được cơ thể làm ấm, Na Mộ Nhật cầm nó cọ lên mặt, rồi lại cẩn thận cho vào trong lòng Vân Diệp.
Hôn lên mặt Vân Diệp một cái rồi kiêu ngạo nói:
- Thiếp đẹp không, hiện giờ thiếp là nữ nhân xinh đẹp nhất trên thảo nguyên, đám sắc lang đều nói phải cần năm trăm con trâu mới cưới được thiếp, chàng chỉ cho thiếp một cái cục đá.
Nói xong tủi thân lấy từ trên cổ ra bạch ngọc bội của Vân Diệp, đặt trước mắt Vân Diệp để y xem.
Hai năm không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827613/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.