Đại trưởng lão ôm cự lang nghe Vân Diệp nói gần như mỗi bước đi phun ra một ngụm máu, giao cự lang cho sứ tiết đến đỡ mình rồi mới mềm oặt người ngã xuống hôn mê, ông ta chỉ mong con cự lang này này có thể thành vật tổ của Tây Đột Quyết, tranh thủ mười năm hòa bình cho người Thổ Cốc Hồn.
Sứ tiết Cao Ly hả hê nhìn người Hồ gặp họa, bản thân đứng trên bờ nhìn người khác vùng vẫy dưới nước là một loại hưởng thụ.
Người Tiết Duyên Đà, Thổ Cốc Hồn đều đi rồi, những thương cổ đứng từ đầu không có chỗ ngồi thừa cơ chiếm chỗ, là thương cổ, bọn họ rất tán thưởng màn biểu diễn của Vân Diệp, không thấy y làm gì sai, truy cầu lợi ích lớn nhất thể hiện giá trị của thương nhân, một màn được chứng kiến hôm nay, ai nấy đều lợi ích không nhỏ, cảm thấy phí vào cửa ba mươi quan thật đáng giá.
Con gà này chết con kia gáy, con người truy cầu bảo vật vĩnh viễn không có giới hạn, một số được giao sứ mệnh đã nóng ruột lắm rồi, những bảo vật lớn kia mình không có duyên, món nhỏ một chút chẳng lẽ không có phần của mình?
Buổi bán đấu giá không vì một ông gia nôn mấy ngụm máu mà ngừng lại, còn trở nên càng sôi động, các phụ nhân đi xem biểu diễn phục trang cũng đã thỏa mãn quay về, ríu rít thảo luận món trang sức nào của mình mới phù hợp với trang phục mới. Trong tay thị nữ bê hộp gỗ đàn mộc chưa đầy trang sức pha lê, nhất là các loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827610/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.