Nghe Lão Giang nói Vân Diệp càng lo, cửa nhà có thứ tai họa này làm sao được, cả nhà không ra khỏi cửa nữa sao?
- Hầu gia đừng lo, người này ra tay chỉ duy nhất một lần, không thành là trốn xa ngàn dặm, đó là quy củ của đám người đó, bọn họ tuyệt đối không ra tay lần thứ hai, lão phu khẳng định.
Thấy Lão Giang nói chắc nịch như vậy, Vân Diệp chỉ đành tin thôi, y nửa tin nửa ngờ với quy củ kỳ lạ của cổ nhân, Lão Giang lại tin chắc, ngay cả các lão binh khác cũng nói như thế.
Đậu Yến Sơn không thấy tung tích đâu mười sáu người của hiệu cá chết mười lăm, một kẻ mất tích, đó là ẩn họa, làm y đau đầu. Quan phủ đã bắt đầu toàn lực truy nã Đậu Yến Sơn, hẳn hắn không ở lại Quan Trung được nữa, song thiên hạ lớn như thế, hắn nhất định nấp trong góc tối tăm nào đó đợi cơ hội ra tay lần thứ hai, hắn sẽ không từ bỏ, Vân Diệp chắc chắn.
Người Vân gia đều ở vòng ngoài, ra tay là người của Bách kỵ ti, chết mất tám người, Hồng Thành thiếu chút nữa bị đục công thành đóng đinh xuống mặt đất, tới nay còn tim đập chân run, cái nỏ to như cánh tay sượt qua lưng hắn, tiếng tử thần đòi mạng đó vẫn còn vang bên tai. Hắn không sợ chết, thấy cái chết đã nhiều lắm rồi, khi nhìn sáu huynh đệ của mình bị nỏ dài năm xích xuyên vào làm một thì mới ớn lạnh từ tận trong lòng, một người chỉ bị xuyên qua đùi, nhưng đợi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827539/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.