Đây là việc Vân Diệp thích nhất, nói chuyện ở chỗ này càng tiếp cận hậu thế, thấy bản thân mỗi ngày biến những thiếu niên hơn mười tuổi này thành một con người khác của mình, y thấy cao hứng từ đáy lòng.
Đối với lý giải về lực, mười hai người này đã hoàn toàn nắm giữ, nhất là nói đến lực ma sát, làm cho Lý Thái triệt để lâm vào trầm tư, hắn đang suy nghĩ guồng nước của mình.
Hiện ở trên trời thỉnh thoảng có các vật kỳ quái rơi xuống, thậm chí có một con heo phá vỡ cửa sổ rơi lên bàn của Lý Cương tiên sinh, hứng thú đối với nhảy dù không chỉ một mình Lý Thái, mãi đến khi có một ngày Mạnh Bất Đồng nhảy dù từ trên trời xuống, lão tiên sinh đã triệt để tức giận, Mạnh Bất Đồng sợ đến đái ra quần chờ đến ngày thư viện ban thưởng lại là 10 hèo vào mông.
Thư viện không thể quản, Lý Cương sầu đến nỗi mấy sợi tóc đen cũng thành bạc, Ngọc Sơn thư viện khác với các thư viện khác, các học sinh không có an phận thủ mình, Lý Bằng Trình, đứa con lớn của nhà Lý Đại Lượng đến thư viện chưa đến bảy ngày hiện tại mỗi ngày hô hào chạy khắp sân bóng, đá ngã đối thủ vô số, bị hèo còn tính chết không đổi.
Trước đây đó là một đứa trẻ tốt, khiêm tốn hiểu lễ, hào hoa phong nhã, mặc dù nói chuyện có hơi trở ngại nhưng cũng không gây trở ngại lòng cầu học của đứa bé này, để nó và bọn Đoàn Mãnh, Trình Xử Lượng ở chung một KTX mình còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827526/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.