Cẩu Tử đợi mẹ ngủ say, rón rén khép cửa lại, chà tay, một thời gian không giết người, tay ngứa lắm rồi.
Trong quán trà rất yên tĩnh, Nhất Trận Phong trừng mắt nhìn Cẩu Tử đi tới, gân xanh trên cổ nổi lên, nhưng người không nhúc nhích được, mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống, miệng há hốc, nhưng không phát ra được tiếng động nào.
Cẩu Tử đặt ngón chỏ lên miệng, làm động tác yên lặng, đưa Nhất Trận Phong từ trên ghế xuống, thừng trâu đã lâu rồi không dùng tới, trói thật chặt, thừng trâu ướt có một cái hay, cùng với nước bị bốc hơi, sẽ càng ngày càng chặt.
Làm xong tất cả, Cẩu Tử lại dùng đao cứa lên đùi Nhất Trận Phong hai đao, rồi cẩn thận băng bó lại, hắn đã được huấn luyện, chuyện này với hắn mà nói rất nhẹ nhàng. Truyện được copy tại truyentop.net
Lại kiểm tra giây thừng một lần nữa, lúc này mới thở phào, làm việc không thể quá đắc ý, sư tử bắt thỏ còn phải dùng hết sức cơ mà, càng chẳng nói mình phải đối diện với một tên sát thủ.
Ấn đầu Nhất Trận Phong vào giếng nước, rất lâu sau Nhất Trận Phong mới phát hiện lưỡi của mình đã có thể hoạt động được rồi, há miệng nói:
- Hảo hán, tiền bạc trên người ta cho hảo hán hết, xe trâu cũng cho hảo hán, hảo hán mở lòng từ bi tha cho ta, trong nhà ta còn có mẹ già con nhỏ cần chiếu cố, hảo hán giết ta là giết cả nhà.
Cẩu Tử cười tủm tỉm nhìn Nhất Trận Phong biểu diễn, đột nhiên nói:
- Chẳng trách hầu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827515/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.