Vô Thiệt đi giạt lùi khỏi đại điện, Lý Nhị đi tới đỡ Trường Tôn thị ngồi xuống, bụng Trường Tôn thị ngày càng to, hành động hơi vất vả.
- Đợi chuyện vô ưu thảo giải quyết xong, ta cùng nàng ra ngoài thành ở một thời gian, đợi nàng sinh xong chúng ta hẵng về.
Trước mặt Trường Tôn thị, Lý Nhị lại biến thành người cha tốt, người chồng tốt.
- Không được, Nhị Lang, hiện bên ngoài không an toàn, có gian tặc đang nhắm vào chàng, thiếp thà ở hoàng cung cùng chàng, chứ không muốn đi. Thiếp thân thực ra rất thích tòa tiểu lâu ở Ngọc Sơn, phong cảnh nơi đó có lẽ không so được với biệt cung Nam Sơn, cũng nhỏ hơn, nhưng thiếp thân sống ở đó rất vui vẻ. Nhị Lang, chàng biết không, Thanh Tước và Khác Nhi mỗi ngày đều vì thiếp đi xách về thứ nước tốt nhất, sạch nhất, nhà bếp nơi đó mỗi ngày đều làm những món ăn vặt rất ngon, thấy hai đứa bọn chúng bê cơm cho thiếp, thiếp liền muốn khóc.
- Thư viện là nơi rất thần kỳ, tới nơi đó nghe những tên hoàn khố đọc sách vang vang, thần thích thực sự. Bài giảng của Lý Cương sinh động dễ hiểu, không hổ là thái phó ba đời thái tử, còn có trà tươi của Triệu Duyên Linh dư vị vô cùng. Món lý ngư ( cá chép) nướng của Vân Dệp không có chút vị tanh nào, làm thiếp không nỡ phạt y.
- Lý ngư? Tên khốn kiếp ngu học dốt nát, coi pháp luật Đại Đường ta như không, lần sau trẫm tới thư viện, xem xem y dám trình lý ngư lên cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827510/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.