Vân Diệp chỉ có ba ngày nghỉ ở nhà, đến ngày thứ tư phải cùng đám Lý Tịnh tham gia triều hội, đó là do hoàng đế định đoạt, thái tử thông báo, y chỉ có thể làm theo, chứ theo ý muốn của y thì ngay cả thành Trường An cũng chẳng muốn vào, những năm đầu thời Trinh Quan luôn mưa gió bấp bênh, Ngụy vương và Thục vương sở dĩ bị đưa tới Ngọc Sơn thư viện học vì vốn bọn họ phải tới đất phong, hoàng đế không nỡ xa rời cốt nhục, nên nghĩ ra cách trung gian, đó là tới thư viện học, đợi tới năm mười sáu tuổi tới đất phong.
Đám người Hầu Quân Tập đã dâng vô số bản tấu, nói trong kinh thành chỉ nên để lại thái tử, các hoàng tử khác phải theo thông lệ hoàng gia tới đất phong, nữ nhi của ông ta gả cho thái tử, ông ta và thái tử thành cua cùng xâu rồi, tất nhiên hi vọng đuổi tất cả uy hiếp đi thật xa, tốt nhất là chết sạch ở ngoài. Kết quả bị hoàng đế trách mắng riêng, bảo ông ta bớt quản chuyện không đâu, chuyện hoàng gia có hoàng đế quyết định, không tới lượt ông ta nói bừa.
Đó là do Thành Càn nói cho Vân Diệp khi hai người gác chân lên nhau ngủ, có thể nhìn ra hắn không hiểu, tựa hồ có chút bất mãn với cách làm của phụ hoàng.
Tất cả thù hận đều từ bất mãn nho nhỏ mà ra, có bất mãn, nhìn sự việc sẽ sai lệch, Lý Thừa Càn không có lòng dạ rộng lớn, tích lũy lâu dần, sớm muốn thành thù hận, cuối cùng thành nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827466/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.