Cùng dâng tấu là chuyện nhỏ, tại hạ cũng không thấy có gì không thích hợp, chỉ là có một chuyện mong cao nhân của Hồng lư tự thỉnh giáo, nay triều đình có thể nói là trung chính, không ai không phải là cao nhân học vấn sâu rộng, đạo đức ngờ ngời, không tiếc công sức nâng đỡ hậu bối, vì sao tiểu tử lại chưa từng được các vị trưởng bối yêu quý bảo vệ? Nói tới chuyện tư, ai ai cũng vui vẻ, chỉ là tiểu tử nhắc tới chuyện công, chư vị trong triều đều treo cao thẻ từ khách, cố ý lảng tránh, thế là vì sao?
Hôm nay Đường Kiệm có việc muốn nhở, Vân Diệp liền dùng chuyện cùng dâng tấu khoe công bắt ông ta giải thích, vì sao mỗi chuyện mình tấu lên triều đường đều bị nghiên cứu đi nghiên cứu lại, rồi mới có câu trả lời lấp lửng, thường phải đi tìm Lý Nhị giải thích rõ ràng mới làm được. Rốt cuộc vì sao, Vân Diệp tự thấy mình không làm tổn hại tới lợi ích của bất kỳ ai, cơ bản đều là chuyện hai bên cùng có lợi, vì sao lại khó khăn như thế?
- Vân hầu không biết à?
Đường Kiệm hỏi lại:
- Không biết, tiểu tử tuy ít tuổi, nhưn liên quan tới chuyện thử viện, nhất định làm đúng bổn phận, không cho ai nắm được nhược điểm.
Vân Diệp vừa nói xong, Đường Kiệm và Hứa Kính Tông cùng cười ngặt ngẽo, khiến y không hiểu ra sao.
Cười lâu lắm bọn họ mới ngừng lại được, Đường Kiệm bảo Hứa Kính Tông:
- Duyên Tộc, ngươi hãy nói nguồn cơn cho vị hầu gia hồ đồ tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827451/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.