Bái Tử Giáo lại có biến, nhưng lần này không phải tang biến mà là hỉ biến.
Nghe đồn tại Lộng Nguyệt Các, có một nam sủng mới đến cực kỳ khiến Cổ Tịch Vân để tâm. Cổ Tịch Vân còn nhờ vả Vũ Khang Y đến dạy tiêu cho người này. Vũ Khang Y thầm cười trong lòng. Cuối cùng khúc gỗ như Cổ Tịch Vân cũng đã có người trị được. Người này cũng thật hợp ý hắn, nói chuyện khá hào sảng, còn rất quan tâm cho Cổ Tịch Vân.
Có điều, chuyện người khác êm đẹp, chuyện của bản thân lại rối rắm. Dạ Thuần Phong vẫn đi uống rượu hoa như thường. Hắn tức tối quá đòi chia tay, y cũng chỉ cười mà không nói gì. Vậy là khinh thường hắn? Chắc chắn là khinh thường rồi. Vậy nên dù đã chia tay, Vũ Khang Y cũng không để Dạ Thuần Phong được thảnh thơi mà ôm giai nhân.
Sau nhiều đêm nhiều ngày vắt óc, trời cao không phụ lòng người, cũng để hắn tìm được một cách bảo đảm chọc Dạ Thuần Phong tức đến ói máu. Dạ Thuần Phong thích mấy hoa khôi của Phong Mãn Lâu. Hắn cho xây một nam kỹ viện đặt tên Bách Diệp Túy Hoa Lâu, chính là nằm đối diện với Phong Mãn Lâu, quy tụ hết nam nhân xinh đẹp khắp thiên hạ về đây.
Một ngày, Dạ Thuần Phong đang uống rượu trong phòng Bích Hạnh, nàng gảy xong khúc tỳ bà thì nhìn ra cửa lớn: “Dạ công tử, mấy hôm nay ý trung nhân của chàng không đến phá nữa sao?”
Dạ Thuần Phong cũng lấy làm lạ, đặt ly rượu xuống: “Đúng lý thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chu-dai-nhan-thinh-luu-tinh/2614589/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.