Cố Duy Nhất mở miệng, trên mặt, đều là không gạt bỏ được sự xin lỗi và lo buồn.
Thấy vậy, Độc Cô Ngạo Phong cũng không nói gì, chỉ ôm thiếu nữ trước người thật chặt, thật chặt. . .
Cảm nhận được nam nhân ấm áp ôm trong ngực, khiến lòng Cố Duy Nhất vốn khổ sở, không khỏi dễ chịu hơn một chút.
Chỉ cảm thấy, cho dù sau này phát sinh chuyện gì, chỉ cần có nam nhân này ở bên người nàng, cái gì nàng đều không cần phải sợ hãi.
Trong lòng kêu lên, Cố Duy Nhất không khỏi từ từ xoay người, sau đó ôm lưng nam nhân thật chặt.
Khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn kia, càng là vùi thật sâu trong lồng ngực khỏe mạnh của nam nhân, hít thật sâu mùi vị quen thuộc trên người nam nhân.
Nhìn thiếu nữ trong lòng, dáng vẻ mang theo làm nũng ỷ lại kia, giống như một con mèo nhỏ lười biếng, càng cảm thấy làm cho người ta thương tiếc.
Thấy vậy, Độc Cô Ngạo Phong không khỏi vươn cánh tay thon thả, nhẹ nhàng vén một lọn tóc đen của nữ nhân lên, tinh tế ngắm nghía.
Môi đỏ mọng hé ra, mở miệng nói.
"Chuyện của Đỗ Tô Tô, trẫm đã thu xếp xong xuôi, mới vừa rồi, đã sai người cho nàng biết. Ngày mai, trẫm sẽ thu xếp đưa Đỗ Tô Tô đến phủ đệ đã được an bài, đưa nàng thêm ngàn lượng hoàng kim, còn sai người chiếu cố nàng, sau này, thời gian, cuộc sống của nàng sẽ không phải lo."
Độc Cô Ngạo Phong mở miệng, trầm giọng nói.
Nghe vậy, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy tảng đá lớn trong lòng rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1490362/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.