Nam nhân mở miệng, ở trong giọng nói, không che dấu chút nào nỗi buồn đau, thất vọng, chán nản.
Nghe được nửa câu trước của nam nhân , Đồng Nhạc Nhạc nhận ra hắn thất vọng đối với chính mình , trong lòng thắt lại một cái.
Tuy nhiên, nghe tới nam nhân nói câu kế tiếp, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dường như.'"ầm" một tiếng sét giáng giữa trời quang, cả người hoàn toàn rung động.
Đại não chỉ chốc lát đã trống rỗng, đều không nghĩ tới gì nữa.
Trời ạ!
Huyền Lăng Thương hắn, vừa rồi đã nói cái gì! ?
Hắn nói, nàng đã là nữ nhân của hắn. . .
Hắn, lại đã biết nàng là thân phận nữ nhân rồi! ? ? ? ?
Hắn là từ lúc nào đã biết rõ chính mình là nữ nhân! ?
Trời ạ! Cái này thật sự là. . .
Liền vào lúc Đồng Nhạc Nhạc trố mắt đứng nhìn, trợn mắt há hốc, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là tràn đầy không dám tin và kinh ngạc.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc kia của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương phảng phất dường như đã biết tâm sự của Đồng Nhạc Nhạc , bạc môi hé ra, mở miệng nói.
"Ngươi là muốn hỏi, trẫm bắt đầu từ lúc nào đã biết rõ ngươi là thân phận nữ nhân ! ?"
"Ách. . ."
Nghe được lời này của nam nhân, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là nhẹ nhàng cắn cắn môi dưới, không trả lời. Nhưng mà, dáng vẻ trên mặt nàng đã nói đáp án cho Huyền Lăng Thương.
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương bạc môi có hơi cong lên một cái, chỉ là nụ cười kia, lại tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1490227/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.