Chương trước
Chương sau
Huyền Lăng Phong mở miệng hỏi , bởi vì hiện tại hắn rất không thể chịu được khi nhìn thấy tiểu thái giám này có vẻ mặt mất mát.
Tiểu thái giám này, trong ấn tượng của hắn, không có lúc nào là không tràn ngập sức sống, giống như là ánh mặt trời nhỏ, có thể chiếu sáng cả người hắn!
Chỉ là hiện tại, nhìn thấy tiểu thái giám này mặt mày mất mát, hình như có cái gì phiền lòng, khiến cho hắn nhìn thấy, dường như trong lòng cũng khó chịu theo.
Đối với tâm tư Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc không biết, chỉ là hiện tại nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc an ủi không ít, ngay sau đó, mở miệng nói ra chi tiết cũng không có giấu diếm.
"Cái kia, Thập Tam Gia… An Y Na ngươi hẳn là biết chứ! ?"
"An Y Na! ? Ai! ?"
Nghe được lời này , khuôn mặt tuấn tú của Huyền Lăng Phong sửng sốt, lập tức mở miệng hỏi.
Nghe Huyền Lăng Phong nói, lại nhìn thấy dáng vẻ hắn tràn đầy nghi hoặc , Đồng Nhạc Nhạc mặt mày kinh ngạc.
"Thập Tam Gia, An Y Na kia, chính là nữ nhân lần trước đâm sầm vào ngài a, làm thế nào ngài quên rồi sao! ?"
"Lần trước đâm sầm vào Bổn vương ! ?"
Nghe được lời Đồng Nhạc Nhạc nói như vậy, Huyền Lăng Phong không khỏi vùi đầu suy nghĩ một chút, sau một khắc, dường như là nghĩ đến cái gì, mở miệng giật mình la lên.
"A, Bổn vương nghĩ tới, chính là ... nữ nhân xấu xí kia!"
"Phì . . ."
Nghe được Huyền Lăng Phong nói như thế, Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được phì cười một tiếng.
Dù sao, nói như thế nào thì An Y Na là đệ nhất mỹ nhân Vân Quốc, nàng ta đều là có dáng vẻ xinh xắn đẹp đẽ quyến rũ. Không nghĩ tới, trong miệng Huyền Lăng Phong, lại thành một người nữ nhân xấu xí. Cũng không biết là Huyền Lăng Phong thấy mỹ nhân nhiều lắm, cho nên diện mạo An Y Na hắn lại cảm nhận thành nữ nhân xấu xí .
Nếu như An Y Na nghe được Huyền Lăng Phong lời này, cũng không biết có thể thổ huyết bỏ mình hay không! ?
Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc oán thầm trong lòng, nàng cũng không khỏi mở miệng cười nói.
"Thập Tam Gia, An Y Na chính là đệ nhất mỹ nữ Vân Quốc đây! Mà nhiều nam nhân đối với nàng thèm thuồng không thôi, như thế nào Thập Tam Gia ngài lại nói nàng là nữ nhân xấu xí đây! ? Nếu như An Y Na nghe được Thập Tam Gia cảm nhận là nữ nhân xấu xí, cũng không biết, Thập Tam Gia cảm thấy, như thế nào mới là mỹ nhân đây! ?"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, ánh mắt nhìn phía Huyền Lăng Phong, càng là mang theo vài phần trêu chọc.
Bởi vì lần trước từ trong miệng Huyền Lăng Phong biết được, Huyền Lăng Phong hình như đã có nữ nhân mình thích. Cũng không biết, phải chăng là nữ nhân mà Huyền Lăng Phong thích, thật sự có dung mạo rất đẹp , cho nên đến cấp mỹ nữ như An Y Na, ở trong mắt Huyền Lăng Phong mới có thể thành nữ nhân xấu xí.
Liền trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc thầm nghĩ, Huyền Lăng Phong thấy ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc nhìn về phía mình, mang theo vài phần trêu chọc và mỉa mai, trên mặt lập tức buồn bực, mở miệng hỏi .
"Ngươi, tại sao ngươi nhìn Bổn vương như vậy! ?"
"Thập Tam Gia, cô nương mà ngươi thích, phải chăng là dung mạo đặc biệt đẹp a! ?” Nhìn thấy Huyền Lăng Phong mặt mày bộ dáng quẫn bách, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi mở miệng cười hỏi.
Huyền Lăng Phong nghe vậy, chỉ cảm thấy sắc mặt buồn bực . Một vệt đỏ hồng lập tức hiện lên hai gò má tuấn tú.
Ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc, càng là mang theo ngượng ngùng.
"Ặc, ngươi rốt cuộc nói gì vậy ! ? Không phải nói chuyện bằng hữu của ngươi sao! ? Làm thế nào nói tới chuyện này. Hơn nữa, Bổn vương mới không có cô nương mình thích!"
"Có thật không! ?"
Đồng Nhạc Nhạc rõ ràng là không tin mở miệng, trong lời nói cố ý kéo dài chữ thật, nhướn mày liếc xéo Huyền Lăng Phong một phen.
Huyền Lăng Phong thấy vậy, lập tức mở miệng khẳng định nói.
"Khẳng định là thật sự, Bổn vương lừa ngươi làm cái gì! ? Bổn vương mới không có thích nữ nhân!"
Nói tới đây, Huyền Lăng Phong giọng điệu cực kì khẳng định.
Thấy Huyền Lăng Phong dường như có hơi bị chính mình hỏi cho khẩn cấp, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng nói.
"Được rồi được rồi, không có liền không có."
Tuy chỉ là lời như thế, hiện tại dáng vẻ Huyền Lăng Phong, lại hình như giấu đầu lòi đuôi.
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng không tiện đào sâu về vấn đề này .
"Được rồi, trở lại chuyện chính. Gần đây nô tài sở dĩ tức giận, chính là bởi vì An Y Na kia. Chỉ hơi động một cái liền lấy nô tài chung ta đây trút giận, đặc biệt cung nhân hầu hạ nàng, không có một người nào không từng bị nàng đánh chửi. Cho nên nô tài rất tức giận, nếu như đích thực làm sai chuyện, ngươi trách cứ là bình thường. Chỉ là tính tình Đại tiểu thư kia, phàm là không hợp tâm ý nàng, chỉ hơi động một cái liền dùng nô tài chúng ta trút giận, không hề cần lý do, cho nên tâm tình nô tài mới không tốt."
Càng nói, Đồng Nhạc Nhạc càng là tức giận.
Dường như chỉ cảm thấy có một đám lửa không ngừng thiêu đốt trong ngực nàng .
Bởi vì tức giận, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Đồng Nhạc Nhạc, không khỏi có vài phần ửng đỏ, khiến cho nàng nhìn qua, có thêm vài phần xinh đẹp.
Cúi đầu nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này càng nói càng tức giận, Huyền Lăng Phong lại cảm giác được, tiểu thái giám trước mắt này, càng ngắm càng thuận mắt, càng nhìn càng dễ thương.
Đặc biệt hiện tại, nhìn thấy tiểu thái giám trước mắt này, gương mặt nhỏ nhắn kia đỏ rực, lúc đầu nhìn qua, phảng phất như cây đào mật vừa mới chín thấu, rất là dễ thương.
Càng nhìn, Huyền Lăng Phong bị mê hoặc.
Ở trong đầu nghĩ muốn chính là, nếu như tiểu thái giám này, thay nữ trang lên người xinh đẹp đến đâu a. . .
Vào lúc trong lòng Huyền Lăng Phong đang mải nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc nói ra một loạt chuyện. Nhưng nàng lại phát hiện Huyền Lăng Phong không hề trả lời mình, trên mặt đầu tiên là sửng sốt. Nhìn thấy Huyền Lăng Phong giờ phút này chỉ là ngây ngốc nhìn mình, thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc cau mày lại một cái, lập tức đưa tay tới quơ quơ trước mặt Huyền Lăng Phong .
"Thập Tam Gia, ngươi làm sao vậy! ?"
Nghe được tiếng nói Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Phong lập tức phục hồi lại tinh thần, nghĩ đến chính mình mới vừa rồi lại đi nghĩ chuyện này, trên mặt không khỏi thoáng một tia buồn bực.
Đưa tay bịt miệng nhẹ nhàng ho khan một phen, làm ra vẻ bình tĩnh nói.
"Khụ khụ, không có việc gì, An Y Na kia thật sự đáng ghét. Hoàng huynh coi nàng là khách nhân, cho nên hiện tại để nàng ta ở bên trong hoàng cung , vậy mà lại không biết điều như vậy, ngay cả người trong hoàng cung chúng ta đều dám khinh dễ. Nàng ta đang nghĩ chính mình là làm nữ chủ nhân ở nơi này sao! ?"
Huyền Lăng Phong cả giận mở miệng nói.
Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức hăng hái gật đầu phụ họa.
"Chính vậy, nàng ta hơi quá đáng, đặc biệt tính tình không tốt, chỉ hơi động một cái liền đánh chửi cung nhân !"
Nói đến điểm ấy, Đồng Nhạc Nhạc liền tức tối .
Nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc có vẻ tức tối, Huyền Lăng Phong cũng tức giận theo.
Cũng không biết tại sao, thấy tiểu thái giám này tức giận, hắn cũng tức giận theo.
Trong lòng nhớ lại, sau một khắc, Huyền Lăng Phong dường như là nghĩ đến cái gì, đôi mắt sáng ngời!
"Đã như vậy, chúng ta liền cho nàng ta biết tay một cái đi!"
Nghe được Huyền Lăng Phong nói như thế, lại thấy dáng vẻ xấu xa kia trên mặt Huyền Lăng Phong , Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhíu mày.
Bởi vì nàng biết, có người phải không may rồi !
Dù sao, cái tên Hỗn Thế tiểu Ma vương này, đâu phải là chỉ có mỗi hư danh! ! !
. . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.