“Tại sao ngươi lại ở đây?”
Nam nhân mở miệng, trong giọng nói, không hề che dấu sự phiền não và chán ghét.
Dù sao, đây cũng là nơi hắn và Phượng Hoàng Điêu thích ở lại nhất, hắn không muốn người khác tới nơi này, làm dơ bẩn nơi này, đặc biệt là nữ nhân trước mặt này.
Bởi vì, tiểu điêu nhi của hắn không thích nữ nhân này.
Hắn cũng vậy.
Sinh trưởng trong gia đình đế vương, có loại nữ nhân nào mà hắn chưa thấy qua?
Nữ nhân trước mặt này, mặc dù rất đẹp, nhưng là, trong mắt nàng có toan tính, làm sao có thể qua mắt được hắn?
Đối với nữ nhân tham hư vinh, từ trước đến nay Huyền Lăng Thương đều tránh xa.
Nếu là nữ nhân khác, hắn đã sớm cho người đuổi khỏi hoàng cung.
Nhưng là, nữ nhân trước mặt này là người của Vân quốc, nói thế nào, hắn cũng phải nể mặt Vân quốc, cho nên, tới bây giờ, hắn vẫn để nữ nhân này tùy ý ở lại trong cung.
Chỉ cần nàng thích, nàng có thể ở trong hoàng cung cả đời, chỉ cần, nàng có thể an phận thủ thường.
Tuy nhiên, hắn đã sai lầm rồi.
Hắn cho nàng ở lại, chỉ khiến nàng ngày càng trở nên tham lam.
Nữ nhân này rõ ràng cố ý chuẩn bị trang phục, đổi lại là nam nhân khác, hẳn sớm đã tâm viên ý mã ( sớm nắng chiều mưa, thay lòng đổi dạ quay sang tán tỉnh).
Tuy nhiên, Huyền Lăng Thương chỉ có chán ghét!
Đặc biệt, là khi nữ nhân này khẽ giọng nũng nịu, lông mày Huyền Lăng Thương càng nhíu chặt hơn.
Thu lại ánh mắt, trong đầu, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489903/chuong-99-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.