Chương trước
Chương sau
Khả ái như vậy, thế nào khiến cho hắn không sủng ái đây! ?
Huyền Lăng Thương trong lòng suy nghĩ, này sảng khoái cười to, không ngờ lại từ trong miệng hắn phát ra
Nguyên bản Đồng Nhạc Nhạc đang chột dạ dè dặt, lại thấy hắn đột nhiên cao giọng cười to, trên mặt liền sửng sốt
Bất quá suy nghĩ một chút, nam nhân này đang cười, chứng tỏ hắn không hề tức giận không phải sao! ?
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền nhếch miệng cười rộ lên
Nhìn thấy tiểu điêu nhi trước mắt bộ dạng nhếch miệng cười, cặp mắt cong cong
Kia đồng mâu đen nhánh, ánh mắt rạng rỡ, phảng phất đôi mắt xinh đẹp màu đen não thạch, ở dưới ánh mặt trời, tỏa ra ánh sáng long lanh, thật là xinh đẹp
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương trong tim chợt lặng, như là nghĩ đến gì đó lập tức liền vươn cánh tay cầm lấy sổ con ở trước mặt
Một tay cầm lấy bút long, chấm mực, liền tại giấy họa dưới chân Đổng Nhạc Nhạc vẽ gì đó
Thấy hắn tập trung tinh thần họa gì đó, Đồng Nhạc Nhạc liền sửng sốt, liền tò mò tiến lên
Kia đôi con ngươi chứa đầy vẻ tò mò, càng gắt gao rơi vào nơi hắn hạ bút, nàng rất hiếu kỳ, rốt cuộc nam nhân này muốn họa cái gì
Chỉ thấy giờ phút này, bên ngoài ánh mắt trời sáng lạn, ánh vàng rực rỡ, êm dịu bao phủ trên người nam nhân trước mặt
Nam tử một thân long bào màu vàng trên người, đầu đội kim mào, giờ phút này, coi như hắn chỉ im lặng ngồi, quả nhiên khí tức sang trọng bức người, như rồng như phượng
Không hổ là tột cùng đế vương, cho dù có chuyện gì, vẫn đẹp mắt như thế
Theo dung nhan sắc sảo điêu luyện tạo hình gương mặt dời xuống, ánh mắt Đổng Nhạc Nhạc không khỏi rơi tại trên tay hắn
Trên tay nam nhân lúc này, đang cầm bút không biết đang họa cái gì
Chỉ thấy nam tử bàn tay rộng lớn, năm ngón tay thon dài, khớp xương rõ rang
Ngay cả tư thế cầm bút lông, đều rất ưa nhìn
Dần dần, Đồng Nhạc Nhạc nhìn đến ngây dại, ngay cả lúc hắn đã họa xong, dừng lại từ lúc nào, nàng vẫn chưa phát hiện
Cho đến khi thân thể mình bị  từ từ nâng lên, rơi vào lồng ngực ôn hòa hiền hậu quen thuộc, Đồng Nhạc Nhạc mới hoàn toàn thức tỉnh
Ánh mắt rơi tại bức họa phía dưới, ánh mắt nhất thời ngạc nhiêm, cái miệng nhỏ nhắn nhếch miệng, giật mình la lên
“ Oa, thật xinh đẹp! Này, đây thật sự là ta sao! ?”
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, không dám tin giật mình la lên
Chỉ thấy bên trong bức họa, là một tiểu điêu nhi long cù khả ái, chỉ thấy họa rất giống thật, con ngươi vừa tròn vừa đen, tai hình tam giác, tứ chi ngắn ngủn, cái đuôi thật dài
Thêm thu hút ánh mắt, chính là ấn ký đỏ như lửa trên mặt tiểu điêu nhim thật là kiều diễm
Nếu không phải nhìn hắn họa từ lúc đầu, lúc này nhìn qua, Đổng Nhạc Nhạc còn tưởng rằng con tiểu điêu này là thật
Khiến cho Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc chính là, mới lúc nãy nàng không cẩn thận bừa bãi trên tranh, lại bị nam nhân này bút pháp thần kì họa ra những đóa hoa mai
Nhìn thấy hoa mai dưới tròng mắt cong cong của Phượng Hoàng Điêu, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kích động
Trời ạ, Huyền Lăng Thương cư nhiên vẽ nàng
Hơn nữa, họa rất thật, trông rất sống động, khiến cho nàng rất thích a!
Khi Đồng Nhạc Nhạc đang kích động trong lòng, Huyền lăng Thương dường như cảm giác được vẻ hoan hỉ trong lòng tiểu điêu nhi
Mặt mày vui vẻ, mở miệng cười nói
“ Là ngươi, thích không “
“ Uh, ta thật thích thật thích, Huyền Lăng Thương, cảm ơn ngươi, ngươi thật tốt “
Đồng Nhạc Nhạc vừa kích động vừa mở miệng nói, cuối cùng, nàng nhịn không được kiễng mũi chân, tại gương mặt tuấn mĩ của nam nhân nhẹ nhàng hôn một cái
Cảm giác được nụ hôn nhẹ nhàng trên mặt, khiến cho Huyền Lăng Thương trong lòng không khỏi ấm áp
Ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc, càng phát ra vô vàn sủng nịch, ôn nhu
Đối cới ánh mắt sủng nịch vô tận của Huyền Lăng Thương, không biết vì sao, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên bang bang kịch liệt nhảy loạn cả lên
Một cỗ khí nóng rực nhanh chóng từ đáy lòng chạy thẳng lên đỉnh đầu
Lấy hai tay che mặt, Đồng Nhạc Nhạc phát hiện mình cư nhiên lại đỏ mặt
Mặt nàng hảo nóng a
Trong lòng vừa kích động vừa ngượng ngùng, Đồng Nhạc Nhạc hướng ánh mắt về phía Huyền Lăng Thương, có thêm vài phần si mê mà chính nàng cũng không biết
Đối với suy nghĩ của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương không hề biết
Chỉ cảm thấy tiểu điêu nhi trong lòng sau khi hôn mình, liền lấy hay chi trước che mặt, tựa như rất ngượng ngùng
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương cười càng vui vẻ
Thật đúng là một tiểu tử dễ dàng xấu hổ
Huyền Lăng Thương tâm tình hiện tại hết sức vui vẻ, Đồng Nhạc Nhạc vốn đang ngượng ngùng không thôi, dường như nghĩ đến điều gì đó, lập tức từ trong ngực Huyền Lăng Thương đứng lên, sau đó một tay lôi kéo ống tay áo Huyền Lăng Thương, một tay chỉ vào vị trí phía bên phải dưới bức họa
Ý tứ của Đồng Nhạc Nhạc rất rõ ràng, nàng muốn Huyền Lăng Thương lưu lại đại danh của mình trên bức họa
Vì Huyền Lăng Thương vì mình mà họa, nàng muốn lưu lại một kỷ niệm
Huyền Lăng Thương thấy hành động của tiểu điêu nhi , huyết mâu lập tức lóe một cái, lập tức liền rõ ý tứ của nó
Lập tưc cầm bút, lưu lại tên mình vào phía bên phải dưới bức họa, cuối cùng Huyền Lăng Thương còn dùng chính con dấu của mình ấn lên
Nhìn bức họa như rồng bay phượng múa và con dấu, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng vui sướng
Sau một khắc, dường như nghĩ cái gì, nàng vươn móng vuốt tại nghiên mực dính một chút mực, ấn bên cạnh tên Huyền Lăng Thương
Nhìn thấy bức trên có ấn lý hoa mai dễ thương cùng ấn lý của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc cười mĩ mãn
“ Ha ha, bức họa này là chúng ta cùng nhau họa “
Đồng Nhạc Nhạc nhếch miệng vô sỉ nói
Nhìn thấy tiểu điêu nhi trong lòng có bộ dạng mỹ mãn, giữa hai lông mày còn có phần đắc ý, Huyền Lăng Thương huyết mâu lóe sáng, lập tức bạc môi hé mở, miệng cười nói
“ Đúng, bức họa này là chúng ta cùng họa “
“Ách … “
Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc đang nhếch miệng đắc ý cười lập tức sửng sốt
Huyền Lăng Thương, hắn quả nhiên là giun đũa trong bụng mình
Tâm tư của nàng, hắn đều hiểu
Đời này, có thể gặp một người đối tốt với mình, hiểu ý của mình, thật tốt
Sau này, nếu như nàng rời khỏi, nhất định sẽ mang theo bức họa này, lưu lại kỷ niệm
Cũng tuyệt đối không quên nam nhân này
Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc có chút đau buồn 

Đồng Nhạc Nhạc đang chuẩn bị sau này rời đi, sứ giả Vân quốc lại đến đây
Vân quốc chỉ là một nước nhỏ phụ thuộc Linh Nhạc quốc mà thôi
Chẳng qua, bởi vì Vân quốc địa thế thuận lợi, hàng năm đều sản xuất không ít những vật xa xỉ như thạch anh bảo thạch, lăng la tơ lụa, thóc gạo dê bò, cho nên bị những nước khác tơ tưởng
Bất đắc dĩ cuối cùng Vân quốc không thể làm gì khác hơn là dựa vào nước cường đại hơn là Linh Nhạc quốc, hàng năm vào thời gian này Vân quốc sẽ cử sứ thần mang vật phẩm hậu hĩnh nhất để cảm tạ Linh Nhạc quốc để cho quan hệ hai nước không bị cắt đứt
Vân quốc trừ bảo thạch thạch anh dê béo là nổi danh, càng nổi danh hơn là Vân quốc có rất nhiều mỹ nhân
Có lẽ do phong thủy đất trời thuận lợi, tại Vân quốc, cho dù già trẻ nam nữ, da dẻ đều trong trẻo như nước, lão bào 80 tuổi, thoạt nhìn chỉ như ngoài 60 tuổi thôi
Nghe thấy người trong cung nói không ít về sự tích Vân quốc, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nổi lên hứng thú
Tối nay hoàng cung mở thiếc yến chiêu đãi sứ thần Vân quốc, đến lúc đó nàng liền đi xem thử rốt cuộc lời đồn có thật hay không
. . .
Cùng lúc đó, bên kia 
“ Nữ nhân bên kia có động tĩnh gì sao ? “
Tại Ngự Thư Phòng, Huyền Lăng Thương đang phê duyệt tấu chương, huyết mâu thấp liễm, khuôn mặt tuấn tú kia không quay đầu lại hỏi
Lan Lăng Thiệu Giác ngồi một bên, nghe lời của Huyền Lăng Thương, chẳng qua một tay nhẹ nhàng cầm ly trà, nhàn nhạt mở miệng nói
“ Gần đây căn cứ theo thám tử hồi báo, bên kia không có động tĩnh gì, chỉ là, càng yên tĩnh, ta ngược lại càng lo lắng” 
Dù sao mỗi lần bão táp tới, đều đặc biệt yên tĩnh, không phải sao!?
Nghe lời Lan Lăng Thiệu Giác nói, Huyền Lăng Thương vốn đang chấp bút viết cái gì, không khỏi từ từ dừng lại động tác
Đầu tiên đưa tay nhẹ nhàng vuốt sóng mũi, thư giãn một lát hốc mắt đã khô, ngay sau đó, hai tay Huyền Lăng Thương chống trên mặt bàn, bộ dạng cuối đầu trầm tư
Đối với lời của Lan Lăng Thiệu Giác, Huyền Lăng Thưỡng cũng có ý nghĩ tương tự
Trong mắt người đời, Thái Hậu cùng Hoàng Thượng là mẫu hiền tử hiến, nhưng chỉ có bọn hắn biết, sự thật không phải như thế
Từ khi hắn đăng cơ tới nay, Thái Hậu bề ngoài tuy án binh bất động, trên thực tế lại vụng trộm làm không ít chuyện, âm mưu soán ngôi hoàng đế
Trước đây, hắn nghĩ trừ phi phụ thuộc vào Thái Hậu Tô Bất Vi, Thái Hậu bên kia đã sinh khí
Cho nên lần này sứ thần Vân quốc đến, không chừng bên kia lại có âm mưu
Nghĩ tới đây, bạc môi Huyền Lăng Thương hơi mở ra, lạnh giọng nói
“ Tăng cường ám vệ bên kia, phòng ngừa bất trắc “
Nghe được lời Huyền Lăng Thương nói, lại nhìn thấy bộ mặt lạnh như băng của hắn, Lan Lăng Thiệu chỉ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lui xuống đi xử lý chuyện này

Bóng tối đã bao trùm ánh mặt trời, đêm đã đến
Màn đêm buông xuống, vầng trăng nằm giữa bầu trời, vì sao tinh tú lấp lánh, màn đêm như vậy thật là đẹp
Gió đêm hiu hiu, mang đến từng đợt hương sen, còn có thoang thoảng mùi rượu
Đèn rực rỡ được thắp lên, bên trong hoàng cung khắp nơi giăng đèn kết hoa, xanh vàng rực rỡ, trong đại điện, đèn đuốc được thắp sáng, thanh âm đàn sáo không ngừng vang lên
Cung nhân nối đuôi nhau tiến vào đại điện, vội vàng đến mức hận phụ mẫu lúc sinh sao không cho bọn họ nhiều hơn hai chân
Bên ngoài đại điện cũng không ít thị vệ đứng canh gác, đem cả hoàng cung bảo vệ cơ hồ đến môt con ruồi cũng không lọt qua được
Giờ phút này Kim Loan điện rực rỡ đang chứa đầy người bên trong
Hai bên tả hữu đều là văn võ bá quan Linh Nhạc quốc cùng gia quyến ngồi
Mà ở phía trước, chính là nơi Vân quốc sứ thần tọa
Chính giữa điện Kim Loan, có mười mấy vũ cơ đang dùng kỹ thuật nhảy của mình hòng khiến cho mọi người động lòng
Giờ phút này,  Đồng Nhạc Nhạc đang ngồi ngay ngắn ở trong lòng Huyền Lăng Thương, mắt vừa khẽ động, liền nhìn thấy tất cả những gì đang diễn ta trước mắt
Cho nên làm Hoàng đến có lợi ích riêng, từ nơi cao nhất nhìn xuống tất cả
Cũng nhờ vậy mà tiểu điêu nhi nàng cũng được nhờ, nên hảo hảo hưởng thụ một phen
Dạo gần đây nghe đám cung nhân nói về sự tích Vân quốc, thạch anh bảo thạch còn thêm cả mỹ nhân Vân quốc, đều khiến cho mọi người náo nhiệt. Giờ phút này tận mắt thấy, quả nhiên danh bất hư truyền
Chỉ thấy sứ thần Vân quốc ngồi ở một bên, từ quan lớn cho đến thị vệ, làn da ai cũng bong bẩy mềm mại
Vì một bạch che tam sửu, chỉ cần ngũ quan cân đối, làn da trắng nõn, dễ nhìn liền lưu lại
Nếu là trước kia, Đồng Nhạc Nhạc chắc chắn sẽ tấm tắc khen ngợi
Chỉ là từ khi tới triều đại này, mỗi này ở bên cạnh soái ca trước mặt, còn có Lan Lăng Thiệu Giác là hai mỹ nam tử, những nam tử khác lọt vào mắt nàng, đều chỉ là dạng bình thường
Hơn nữa, tuy nàng hiện tại là một tiểu điêu nhi, nếu sau này có thể biến thành người, chắc cũng là một mỹ nữ tuyệt sắc đi
Vì thế, liếc mắt nhìn sứ thần Vân quốc, Đổng Nhạc Nhạc liền  mất đi hứng thú
Giờ phút này, nàng miễn cưỡng ngồi trong lòng Huyền Lăng Thương, ăn quả nho mà Huyền Lăng Thương đút cho mình
Chậc chậc chậc, quả nhiên là nho thiên nhiên không bị ô nhiễm, quả nào cũng đều ngọt, ăn không biết chán
Sau khi Đồng Nhạc Nhạc nhớ lại quãng thời gian trước, liền ăn đến mức hài lòng, từng quả một từ từ chui vào bụng nàng
Đối với tiểu điêu nhi đang ăn nho trong lòng mình, trên mặt Huyền Lăng Thương vẫn luôn lạnh băng nhưng giàu uy nghiêm, khi phách của một vương giả khiến cho lòng người xao xuyến
Chỉ là, mỗi lần ánh mắt của nam nhân nhìn tiểu điêu nhi trong lòng, mắt hắn đều hiện lên sự ôn nhu sủng nịch, nhưng vẻ ôn nhu này chỉ là chợt lóe, rất khó để người khác phát hiện
Đối với tâm tư của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc vẫn không biết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.