Như vậy đến lúc đó, nàng nên đối mặt với hắn như thế nào đây?
Đến lúc đó, Huyền Lăng Thương có thể cho rằng nàng là thích khách hay không ? Hay coi nàng là nữ nhân đến quyến rũ hắn?
Cho dù như thế nào, đều đủ để nàng lĩnh đủ.
Vào lúc trong lòng đang lo lắng không thôi, cuối cùng Đồng Nhạc Nhạc đảo mắt nhìn quanh bốn phía. Đến khi nhận rõ nơi mà mình đưa thân vào thì trên mặt không khỏi sửng sốt.
Chỉ thấy, nơi này lại là cung Bồng Lai?
Cung Bồng Lai này thì nàng đã quen thuộc, bên trong đẹp phảng phất như tiên cảnh!! Nếu như người của Huyền Lăng Thương tìm tới, nàng có thể lẻn vào trong hồ nước !
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc bước nhanh hơn, rồi vội chạy vào về hướng cung Bồng Lai ...
Đêm đã khuya.
Đến khi Đồng Nhạc Nhạc lặng lẽ không một tiếng động chạy vào cung Bồng Lai, tính toán trốn đi thì lại phát hiện bên trong cung Bồng Lai có đèn đuốc sáng choang, hình như có người bên trong!
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc.
Dù sao trong cung Bồng Lai vẫn luôn không có ai ở, không phải vậy sao?
Tại sao trong phòng ngủ lại có ngọn đèn?
Trong lòng còn đang nghi hoặc thì đột nhiên, hai cung nhân mang theo thùng nước đi qua. Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, bị dọa sợ mất mật. Nàng sợ có người phát hiện ra tung tích của nàng, lập tức không hề nghĩ ngợi, vội vàng mở cửa sổ chạm trổ mà nhảy vào.
Sau khi Đồng Nhạc Nhạc nhảy vào bên trong phòng ngủ, lập tức đưa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489837/chuong-83-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.