Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc thán phục trong lòng, nam nhân trước mặt cười nhẹ, duỗi tay ra vuốt ve bộ lông của nàng. Nam nhân hành động nhẹ nhàng, ôn nhu. Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy tay hắn từ cái trán nàng đi xuống, cảm giác đó thật sự nhẹ nhàng thoải mái tới khó có thể hình dung được.....
Đã thành thói quen, Đồng Nhạc Nhạc liền hướng về phía tay nam nhân. Hiện tại, nàng rất thích người khác dùng tay vuốt ve lông mình. Trước đây, Huyền Lăng Thương cũng rất thích làm như vậy với nàng, nàng thực sự thích cảm giác này quá chừng.
Hiện nay, đại soái ca trước mặt cũng đối xử với nàng ôn nhu như vậy, Đồng Nhạc Nhạc vui đến nỗi cả người như muốn bay lên.
Đối với vẻ mặt vui tươi của Đồng Nhạc Nhạc, Lan Lăng Thiệu Giác nhìn tiểu điêu nhi trong lòng, giờ phút này con ngươi xinh đẹp híp lại, cằm hơi vươn lên mang giáng vẻ hưởng thụ sự ôn nhu của mình.
Bộ dạng kia thực sự rất dễ thương!
Thấy vậy, ánh mắt Lan Lăng Thiệu Giác dịu hẳn đi, khóe miệng hơi gợn lên, mở miệng nhỏ giọng một tiếng.
"Ngươi chính là Nhạc nhi?"
"Ặc......!?"
Nghe những lời này, Đồng Nhạc Nhạc lập tức sửng sốt, từ từ mở mắt ra, con ngươi nghi ngờ đánh, không chớp mắt nhìn nam tử tuyệt sắc trước mặt. Trong lòng tràn đầy nghi ngờ.
Nam nhân này và nàng chưa từng gặp mặt, sao hắn lại biết được thân phận của mình?
Tuy nói là nàng bây giờ ở trong cung không ai là không biết đến. Chỉ là người biết được tên nàng, ngoài Huyền Lăng Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489831/chuong-81-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.