Trong lòng suy tính, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là từ từ mở mắt ra.
Khi nhìn rõ bộ dạng hiện tại của chính mình, liền cảm thấy thân thể cứng đờ...
Chỉ thấy, bộ lông vốn trắng như tuyết, xinh đẹp mềm mại, được nàng thường xuyên chăm sóc, hiện tại lại biến thành màu đen...
"A a a a a a a a a a a a a a..."
Nhìn mình toàn thân nhớp nháp, toàn thân toàn là mực nước, sau khi Đồng Nhạc Nhạc phục hồi tinh thần, rốt cục không nhịn được bắt đầu kêu lên.
"Rốt cuộc là cái tên trời đánh chết băm chết vằm nào !? Lại đặt mực nước ở trên cửa !? A a a a a...".
Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc đang tìm hiểu ngọn nguồn , nổi trận lôi đình rít gào thì đột nhiên, một tiếng cười to, tràn đầy sung sướng, phút chốc vang lên từ phía sau nàng.
"Ha ha ha ha . . . tiểu điêu nhi nhà ngươi này, ta mà không trêu chọc được nhà ngươi à! ? Ha ha. . ."
Nghe thấy âm thanh đắc ý quen thuộc mang theo sự sung sướng tràn trề, thân thể Đồng Nhạc Nhạc lập tức run lên, liền từ từ xoay người, nhìn lại về phía sau.
Chỉ thấy, phía sau màn che kia không biết từ khi nào đã có một bóng dáng cao to đứng đó.
Thiếu niên ngạo nghễ đứng thẳng, mặc một bộ cẩm bào màu lam thêu kim tuyến Tường Vân, càng tăng thêm vẻ tôn quý của hắn.
Đầu đội mũ ngọc, mặt đẹp như ngọc, đường nét thanh tú...
Hay cho một thiếu niên phong thái tuyệt vời!
Chỉ là, giờ phút này nụ cười sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489805/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.