“Ặc ….”
Quả nhiên , hắn đã biết !
Nhưng mà , nhìn sự vui vẻ của nam nhân trước mắt , thì có lẽ hắn không hề có một chút tức giận .
Nghĩ tới đây , hòn đá vốn đè nặng trong lòng Đồng Nhạc Nhạc , rốt cuộc cũng bỏ xuống được .
May mà hắn không hề tức giận .
Trong lòng đang tưởng nhớ lại thời gian trước hắn từng tức giận , liền thấy hắn mở miệng nói .
“ Ngươi vậy mà lại thích ăn cái này , như vậy lần sau mỗi ngày trẫm đều kêu cung nhân làm cho ngươi ăn , ngươi cũng không cần phải nhảy xuống tự mình bắt chúng lên ăn”.
Nghe được Huyền Lăng Thương nói như vậy , đôi mắt của Đồng Nhạc Nhạc lập tức sáng long lanh .
“ Có thật không ! ? Oa ha ha , ngươi thật sự tốt quá đi ! ! !”
Nghe Huyền Lăng Thương nói như vậy , lập tức Đồng Nhạc Nhạc hoan hỉ nhảy nhót không thôi .
Không khó để thấy được sự kích động hoang hỉ trong lòng của tiểu điêu nhi .
Thấy vậy khóe miệng của Huyền Lăng Thương khẽ nhếch lên cười .
Chỉ cần tiểu điêu thích , giá trị liên thành thì có là đáng gì ! ?
. . .
Hiện tại đối với cuộc sống ấm êm đối với Đồng Nhạc Nhạc mà nói , là thật sự hạnh phúc nhất trên đời .
Ăn, là món Cẩm Lý có giá trị liên thành .
Được ngủ trên long sàn cùng vua !
Chuyện tốt như vậy , e rằng cả thiên hạ này chỉ có một mình nàng !
Nghĩ đến chuyện này ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489792/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.