Chương trước
Chương sau
Gương mặt già nua lập tức đỏ bừng giống như cái mông hầu tử (hầu tử: khỉ). Lão đang định tức giận, lại thấy Phượng hoàng điêu ngồi xổm trước mặt mình đột nhiên không ngừng gật đầu ra hiệu.
Còn miệng kêu "chi chi chi" như muốn nói cái gì.
Móng vuốt không ngừng ra hiệu. Nó vừa chỉ vào Cẩm Lý ( cá chép gấm) trước mặt mình, vừa chỉ vào cái chảo , nó còn phối hợp với động tác xào rau.
Đồng Nhạc Nhạc làm động tác này là vô cùng rõ ràng.
Coi như lão không hiểu nàng nói gì thì cũng hiểu ý tứ của nàng. Chính là bảo Trương tổng quản nấu chín cái này cho nàng.
Đồng Nhạc Nhạc nàng đúng là cái đồ thèm ăn. Nên chẳng quản chính mình lúc này chỉ là một tiểu điêu nhi . Bây giờ làm những động tác này, rơi vào mắt người khác chính là một chuyện kinh động lòng người cỡ nào.
Mặc dù hiện giờ mọi người đang bận rộn cũng phải dừng công việc trên tay, mà chỉ chú ý nhìn hành động kỳ lạ mà có linh khí này của Phượng Hoàng Điêu.
"Phượng Hoàng Điêu này thật có linh tính a! Chẳng lẽ là đã thành tinh, là yêu tinh?"
"Phốc"
Khoa chân múa tay ra hiệu trong một thời gian dài, nghe được những lời này của mọi người mà Đồng Nhạc Nhạc nàng chỉ kém chút nữa là thổ huyết.
Hướng con ngươi đen hung hăng lườm người vừa nói chuyện, móng vuốt xiết chặt thành quyền , nàng mở miệng phản đối
"Ngươi mới là yêu tinh! Các ngươi cả nhà đều là yêu tinh"
Tức tối!!!
Đồng Nhạc Nhạc lúc này vô cùng tức giận, Trương tổng quản nhìn thấy tiểu điêu nhi trước mắt nhe răng nhếch miệng hiển nhiên là đang tức giận thì trong lòng vô cùng ngạc nhiên.
Cũng không trách được hoàng thượng lại sủng ái tiểu điêu nhi này, tiểu điêu nhi này không chỉ có linh khí mà dường như cũng có thể nghe hiểu tiếng người.
Trong lòng Trương tổng quản thất kinh nhưng nhanh chóng phục hồi lại, con ngươi quét qua một lượt. thấy tất cả mọi người đều ngừng làm việc mà hướng về phía này để xem. Thấy vậy mặt lão sa sầm xuống, mở miệng quát.
"Các ngươi đều không có đầu óc sao? Còn không mau đi làm việc. Nhỡ hoàng thượng trách tội xuống, cả đám các ngươi đều rơi đầu."
Nghe Trương tổng quản nói vậy mọi người lập tức thu hồi tâm tư, tiếp tục làm công việc của mình.
Thấy vậy Trương tổng quản mới từ từ thu hồi ánh mắt,rồi nhìn sang tiểu điêu nhi đang ngồi trên bàn một vòng rồi tầm mắt lại nhìn Cẩm Lý.
"Được rồi! Ngươi muốn ăn ta đây liền làm cho ngươi ăn."
Không phải tiểu điêu nhi này là được đương kim hoàng thượng sủng ái mà còn là vì con tiểu điêu nhi này thật sự làm cho người ta thích.
Không chỉ bộ dạng rất dễ thương, lông xù trông như cục bột tròn .
Điều làm cho người ta thích nhất là bởi vì đôi mắt ngập nước đen long lanh như biết nói.
Chỉ cần một cái liếc mắt cũng khiến cho ngưới khác muốn ôm vào lòng mà thương yêu sủng ái
Trong lòng vừa suy nghĩ , Trương tổng quản liền lập tức cầm Cẩm Lý, bắt đầu chế biến thức ăn
Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy liền vui vẻ.
Yên lặng ngồi một bên nhìn Trương tổng quản xử lý Cẩm Lý
Chỉ thấy Cẩm Lý toàn thân hoàng kim xinh đẹp ở trong tay Trương tổng quản một hồi liền biến thành Cẩm Lý kho đủ sắc hương vị.
Ngửi thấy mùi thơm đã đủ làm người ta nhỏ dãi kia, còn có món ăn làm người ta thèm thuồng muốn nếm khiến nàng không ngừng nuốt nước bọt.
" Này Cẩm Lý không chỉ nhìn đẹp mắt mà mùi vị cũng ngửi khác mùi cá bình thường"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng nói, đôi mắt cũng không hề chớp mắt nhìn về món cá kho ở trên bàn.
Trên khóe miệng nàng đang há ra phảng phất bỗng chốc có chất lỏng không rõ chảy xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.