Đồng Nhạc Nhạc giương nanh múa vuốt với nam nhân bên trong ôn tuyền thị uy trút giận.
Chỉ là, nam nhân kia đối với cơn tức giận đùng đùng của Đồng Nhạc Nhạc, lại coi như không thấy!
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy tức giận, lại không chỗ phát ra!
Cũng không thể báo thù!
Dù sao, nàng nói như thế nào, chẳng qua cũng chỉ là một con tiểu điêu nhi nhu nhược thôi, ngay cả nội lực võ công gì gì đó, người ta chỉ cần một ngón tay cũng đủ để tiễn nàng đi tây thiên.
Tuy nói, Phượng Hoàng Điêu hàm răng hàm có kịch độc, chỉ là, nàng cũng không thể cắn chết nam nhân này ,không phải vậy sao! ?
Cho nên, cục tức này, nàng chỉ có thể nhẫn nhịn nén xuống!
Nhưng mà tục ngữ nói, quân tử báo thù, mười năm không muộn! Cái đồ bại hoại nhà ngươi, ngươi cứ chờ đấy! ! !
Lúc Đồng Nhạc Nhạc ở trên bờ nổi giận đùng đùng, nhưng không hề biết, nhất cử nhất động của nàng, đều được nam nhân bên trong ôn tuyền thu hết tất cả vào đáy mắt.
Nhìn tiểu điêu nhi toàn thân nhếch nhác, lúc thì nghiến răng nghiến lợi, lúc lại ủ rũ, lát nữa lại phảng phất như máu gà chọi .
Huyền Lăng Thương chưa bao giờ biết, một con tiểu điêu nhi lại có vẻ mặt phong phú như vậy, thật sự là làm cho người ta nhìn thấy, kinh ngạc một phen!
Vào lúc Huyền Lăng Thương trong lòng kinh ngạc , thì Đồng Nhạc Nhạc ở bên này sau khi nghiến răng nghiến lợi muốn trút giận, cũng đã thấy mệt .
Hiện tại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489778/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.