Hơn bốn giờ sáng, Dương Chiêu bị một nụ hôn nóng bỏng đánh thức.
Hai tay anh chống lên khuôn ngực rắn chắc trần trụi của người đàn ông, mặt mày hơi nhăn tiếp nhận nụ hôn cuồng nhiệt vội vàng.
Trong phòng ngủ hiện chỉ có ánh sáng yếu ớt của đèn ngủ, Vu Khiêm vùi đầu vào hõm vai của Dương Chiêu, không khác gì chó con ngửi được hương thơm nhè nhẹ quen thuộc phát từ người anh liền không ngừng cọ tới cọ lui.
Dương Chiêu bị hắn hành hạ cả đêm không còn sức chống cự, anh hơi hé mắt, có chút tức giận cắn vào môi hắn. Vu Khiêm cố tình để anh cắn, hắn liếm môi Dương Chiêu mấy lần mới luyến tiếc rời đi.
Hơi thở anh hỗn loạn, thì thào hỏi hắn.
"Làm sao vậy?"
Vu Khiêm hừ nhẹ một tiếng, hôn nhẹ lên nơi hắn vừa cắn, trả lời:
"Chiêu Chiêu cứ ngủ tiếp đi, đừng để ý đến anh."
Gân trên trán Dương Chiêu giật giật mấy cái, anh bị hắn vừa hôn vừa liếm đến tức giận, muốn giơ chân lên đạp hắn nhưng cơ thể vô lực, hai chân không còn sức. Anh thế mà để hắn làm đến hai chân không khép lại được!
"Em đá anh xuống giường đấy!"
Chân phải của anh lập tức bị hắn để gác lên vai, từng sợi tóc trắng hơi rủ xuống che đi đôi mắt khát tình sắp mất lí trí. Vu Khiêm hôn lên cẳng chân anh, thành kính như tín đồ đang hôn vị thần của mình. Hơi thở của hắn quá nóng, Dương Chiêu cảm thấy da thịt bị hắn chạm qua đều sắp bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chieu/2714257/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.