Bạn đang đọc truyện Đường Chân Trời của tác giả Lừa Già Đầu To Hóng Gió. “Tiểu Liên, mấy năm nay em sống tốt không?”
Một câu hỏi han, hệt như đã cách một đời.
Nước mắt của tôi không chịu khống chế trào ra, tôi run rẩy hỏi lại anh: “Vậy còn anh thì sao, anh sống có tốt không?”
“Tôi rất tốt.”
“Thật sao?….” Nửa câu còn lại “Em cũng thế”, nhưng bị tôi nghẹn trong cổ họng thế nào cũng không nói ra được, tôi rất muốn khóc to, rất muốn nói cho anh biết tôi sống chẳng tốt chút nào.
Thế nhưng tôi ý thức rõ ràng được một chuyện, tôi đã trưởng thành rồi, mà chúng tôi, không còn là chúng tôi năm đó nữa.
Nỗi buồn ập tới như đánh tan cảm xúc của chúng tôi, khiến tôi lại hỏi ra câu đó….
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai hay Tổng Tài Câm Sủng Vợ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.