Khéo léo dùng hàm răng sắc nhọn từng chút, từng chút một, nó nhai nát lớp băng keo vải
Sợi dây chun cột chặt tứ chi cũng được nó giải quyết gọn ghẽ.
Nó còn cẩn thận liếm sạch cáu bẩn trên lông vật nhỏ, vuốt bỏ những đốm sáp nến kết vảy loang lổ. Từng động tác thật nhẹ nhàng, vì nó lo lắng, nếu không khéo, nó sẽ làm cho vết thương của vật nhỏ thêm trầm trọng.
Vật nhỏ có vẻ dễ chịu hơn, ***g ngực phập phồng mang thêm chút sinh khí.
Nhưng đáng buồn thay, vật nhỏ vẫn chưa tỉnh lại, mặc cho nó mấy lần nhử nhử thức ăn.
Không ổn rồi!
Nó ngoạm vào phần da gáy vật nhỏ, vội vàng phi về địa bàn của mình.
Khu nó sống có một con mèo cái mới sinh được hai tuần. Đợt rét vừa rồi một nhóc bị ốm chết.
Nó phải đến đó xin cho vật nhỏ một phần. Được bú sữa, may ra vật nhỏ có thể tỉnh lại.
Mèo Hoa nheo nheo đôi mắt hẹp, chán ghét nhìn chằm chằm cái túi lông đen bẩn bẩn trước mặt.
(Ai cho ta biết Mèo Hoa có phải là như thế này hơm dạ?)
[Ý lão là sao?] Mèo Hoa hỏi thêm một lần nữa
[Ngươi cho vật nhỏ này chút sữa] Nó dùng đệm thịt của bàn chân phải đẩy vật nhỏ nhích lại gần Mèo Hoa hơn [Giúp ta cứu lấy cái mạng nó]
[Sao lão không tìm một con chó cái?] Mèo Hoa trợn mắt [Lão bị ấm đầu ư? Ta là mèo!]
[Ta biết]
Đối với thái độ thiếu lễ độ của Mèo Hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-cau-di-hoa/2314346/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.