Sau bữa, Đằng Niệm nhận nhiệm vụ đi rửa bát, để hai anh em Cao gia tiếp khách. Dọn dẹp xong mọi thứ, Đằng Niệm lấy bánh ngọt từ trong tủ lạnh ra, đem đến phòng khách.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, mở ra hộp giấy được thiết kế bọc gói tinh xảo, bên trong có một chiếc bánh ngọt hình vuông, bên ngoài phủ chocolate
“Oa, thật đẹp”. Cao Đình thở dài. “Quả nhiên là mắt nhìn của Đằng đại ca”.
Đằng Niệm cười cười. “Có cần thắp nến không?”
“Đương nhiên cần!” Đại bộ phận nam nhân trả lời, bọn họ là muốn nhìn bộ dáng Cao Phi khi thổi nến.
“Vẫn là thôi đi, phá hư mỹ cảm”. Nhóm nữ nhân luyến tiếc tạo hình của chiếc bánh bị phá hỏng.
“Được rồi, tôn trọng ý kiến phái đẹp”. Cao Phi nói, tiếp nhận dao cắt bánh Đằng Niệm đưa qua, nhẹ nhàng lại trịnh trọng nói. “Cảm ơn”.
“Xin nhận”. Đằng Niệm hiểu ý hắn, cười cười.
Mọi người ầm ĩ, hô hào bị điện phóng không chịu được. Cao Phi cười không nói, cắt bánh ngọt đem chia mỗi người một phần.
“Oa, vị ngon quá!” Bà xã Lâm Húc tán thưởng. “Café với…. chocolate?”
“Ừ, thật sự là không tồi”. Nhóm nam nhân ít khi đụng tới đồ ngọt cũng liên tiếp gật đầu. “Đằng Niệm mua sao? Ở đâu vậy?”
Lần này Cao Đình không tham gia với đám đông, chỉ lẳng lặng nhấm nháp bánh ngọt. Café với chocolate? Ha ha, thực mệt Đằng đại ca nghĩ ra.
Đêm khuya, mọi người cũng đã giải tán, Cao Đình mệt không chịu được, sớm đã tắm rửa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-cau-ai-thuong-mieu/2102163/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.