“Tính đoàn kết” trong phủ Tĩnh Hầu đã khơi dậy hơi thở nổi loạn thô bạo trong lòng Nguyên Chiêu Lâm.
“Ta đếm đến ba, các người mau tránh ra!” Nguyên Chiêu Lâm nhìn chằm chằm Loan thị nói.
Loan thị khẽ cười: “Ta thật sự không thể tránh được, để Vương phi khỏi lỗ mãng, quấy rầy lão phu nhân đang dưỡng bệnh.”
Còn đếm đến ba nữa, thật ngây thơ.
Nguyên Chiêu Lâm nhìn chằm chằm bà ta: “Một...”
Rồi cô giơ hai tay lên đẩy, Loan thị lảo đảo, rồi ngã xuống đất.
“Đắc tội rồi!” Nguyên Chiêu Lâm sải bước đi về phía trước.
“Ây da, Vương phi đánh ta, Vương phi đánh ta rồi...” Loan thị đau đớn ngồi dưới đất hét toáng lên, thu hút rất nhiều đầy tớ trong phủ tranh nhau chạy tới xem.
Nguyên Chiêu Lâm ngừng bước, sửng sốt một lát, rồi quay đầu sải bước trở lại.
Loan thị khóc lóc: “Không còn lý lẽ nữa rồi, tốt xấu gì ta cũng là bá nương của ngươi, vậy mà ngươi lại ra tay đánh ta, ngươi ỷ ngươi là Vương phi thì lợi hại lắm à? Còn về nhà mẹ đẻ ức hiếp trưởng bối.”
Nguyên Chiêu Lâm cúi người, cười khẩy: “Bá nương, ta khuyên bà nên ngậm chặt miệng vào, hôm nay ngay cả nhị lão phu nhân cũng không dám đứng ra ngăn cản ta, nên bà sẽ được đưa lên làm chim đầu đàn.”
“Ngươi... ngươi muốn nói gì?” Loan thị nhất thời ngừng khóc, đáy mắt cưỡng ép cũng không nặn ra được một giọt nước mắt.
“Ngày trước ta về phủ, phải nhiều lần xin chỉ thị của Vương gia, nhưng giờ ta muốn đi đâu thì đi, nên bà nói thử xem?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai/1594494/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.