Từ Quá cúi đầu đi vào, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt tức giận của Vũ Văn Dụ: “Hai ngày nay thuộc hạ luôn đi theo Vương phi, hôm nay Vương phi giả nam tới Khuynh Thành Tiểu Trúc nghe hát, rồi gặp Huệ Đỉnh Hầu, lúc rời đi, xe ngựa của hắn ta đã chặn đường Vương phi, thuộc hạ không nghe thấy hắn ta nói gì, nhưng Vương phi chỉ đáp lại hai câu rồi đi, thuộc hạ vẫn bám theo ở phía sau, ai ngờ, xe ngựa của Huệ Đỉnh Hầu chạy vụt qua, rồi Vương phi biến mất, thuộc hạ nghi ngờ, Vương phi bị hắn ta bắt đi.”
“Giả nam? Nàng ấy muốn bay lên trời à?” Vũ Văn Dụ cực kỳ tức giận, cô không biết mình đã bị địch bao vây tứ phía à? Còn dám giả nam chạy ra ngoài.
Hạng người này thật sự có sống cũng vô dụng.
“Mặc kệ nàng ấy, cứ để nàng ấy chết đi.” Vũ Văn Dụ lạnh lùng nói.
Hoằng Kỳ khuyên nhủ: “Vương gia, giờ không phải lúc tức giận, người cũng biết Huệ Đỉnh Hầu là hạng người gì mà, hắn ta lại không biết thân phận Vương phi, nếu Vương phi rơi vào tay hắn ta, e rằng chết vẫn còn nhẹ.”
“Đó là do nàng ấy tự chuốc lấy, ai bảo nàng ấy rảnh rỗi chạy lung tung.” Vũ Văn Dụ bỗng híp mắt nói: “Không đúng, nàng ấy ra ngoài tiếp cận Huệ Đỉnh Hầu không phải vì bản thân, mà là vì hôn sự của muội muội.”
Hoằng Kỳ sợ hết hồn trước suy đoán táo bạo của hắn, ngạc nhiên thốt lên: “Không phải chứ? Vương phi không to gan như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637983/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.