Đến khi Nguyên Luân Văn rời đi rồi, suy nghĩ điên cuồng này vẫn không ngừng nảy nở.
Cô ở trong phòng kiểm tra hộp thuốc của mình, ở đây có thuốc gây mê, băng gạc, thuốc cầm máu, dopamine để cấp cứu, atropine và mấy loại thuốc lặt vặt.
Không có dao găm, nhưng cô có thể đi mượn Từ Quá.
Mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ còn lại việc đi điều tra.
Cô phải điều tra xem Huệ Đỉnh Hầu thích đi đâu, giờ nào sẽ đi qua con đường nào, bên cạnh có bao nhiêu thuộc hạ, rồi mang theo vũ khí gì.
Từ Quá cảm thấy gần đây Vương phi rất kỳ lạ, lúc thì hỏi mượn dao găm, khi thì hỏi hắn có ám khí nào không, rồi lại hỏi đặc điểm nổi bật nhất của đàn ông là gì.
Không nói tới hai vế trước, nhưng vế sau thật sự làm hắn không tiện mở miệng, chẳng phải đặc điểm nổi bật nhất của đàn ông là cơ ngực phát triển và bên dưới có cái đó à?
Vương phi thật sự quá ngây thơ rồi.
Cho đến một ngày, hắn nhìn thấy Vương phi mặc bộ nam trang mới tinh, hơn nữa còn ra ngoài từ cửa sau, cũng không dẫn theo Lục Nguyệt và Kỳ ma ma.
Hắn cảm thấy kỳ lạ, nhưng không tiện hỏi, hắn thật sự rất xấu hổ khi hỏi sở thích này của Vương phi.
Hôm sau, Vương phi lại cầm theo hai cái màn thầu tiếp tục đi ra ngoài cả ngày trời, đến sẩm tối mới trở về.
Ngày thứ ba, cũng thế.
Từ Quá cảm thấy, hắn phải nói chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637981/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.