Nguyên Chiêu Lâm nghĩ, chuyện nạp trắc phi đã lên men mấy ngày rồi, lời đồn đãi bên ngoài cũng nói cô không thể sinh con, cho nên lần này triệu vào cung hẳn là muốn bỏ cô.
Cô hỏi Kỳ ma ma xem hôm nay hoặc đêm qua có những ai đã vào cung.
Kỳ ma ma nói: "Mục Như công công tự mình đến đây một chuyến."
Vậy đúng rồi, hẳn là hoàng thượng lại hỏi ý của Sở Vương, cưới con gái Chử gia chính là nguyện vọng của hắn, sao hắn lại không vui được?
Trong lòng Nguyên Chiêu Lâm bình tĩnh, nếu hoàng gia muốn bỏ cô, nhất định sẽ bồi thường cho cô đầy đủ, cô không phải lo lắng về kế sinh nhai sau này, nếu không thì cô cũng có giấy nợ, tin là tờ giấy ghi nợ này cũng có thể tự mua cho mình một ngôi nhà nhỏ.
Mang theo thả lỏng, cô bước lên xe ngựa.
Tới cửa cung, cô vén rèm xe ngựa, nhìn thấy hàng mái cong màu vàng ngọc lưu ly vô tận kia, trong lòng nghĩ đây có thể là lần cuối cùng cô vào cung.
Trong lòng cô có chút vui sướng nói không nên lời và tự do.
Mang theo tâm trạng này, khi cô xuống xe ngựa đi tới ngự thư phòng cũng dùng tâm trạng tốt đẹp nhìn ngắm cảnh sắc trong cung.
Hoàng cung Bắc Đường quả thật rất đẹp, không phải cái loại tao nhã của đình đài lầu các Giang Nam, hoàng cung Bắc Đường là vẻ đẹp nguy nga, tháp cao sừng sững, cung điện tráng lệ và những hàng cột sơn son thếp vàng, uy lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637930/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.