Nhưng mà, Nguyên Chiêu Lâm chỉ là ăn miếng cháo kê, không ăn bánh quế hoa, buổi sáng sớm cô không muốn ăn đồ ngọt.
Bánh quế hoa được bưng lên, để ở đó, không đụng qua.
Ăn cháo kê xong, Nguyên Chiêu Lâm mới đứng dậy nói: “Nhị lão phu nhân, cháu đi đây!”
Nhị lão phu nhân ôn hòa nói: “Nhanh đi đi, phụ thân của cháu đang đợi cháu.”
Nguyên Chiêu Lâm gật đầu, đi thẳng ra ngoài.
Người vừa ra khỏi cửa, thì đã nghe thấy tiếng cay nghiệt châm chọc của Loan Thị: “Ra oai gì chứ, cũng không phải không biết tình cảnh của cô ta ở vương phủ, không có tiếp tế của Hầu phủ chúng ta, e là cô ta ngay cả cháo kê cũng không ăn được, ta nghe nói, vương gia còn chửi mắng cô ta, các ngươi xem trán của cô ta chưa? Còn có vết thương đó, nhất định là bị Sở Vương gia đánh, đã gả qua đó một năm rồi, còn chưa viên phòng, cũng không sợ người ta chê cười.”
Con dâu Thôi Thị của Nguyên Luân Văn nói: “Ta lại nghe nói là viên phòng rồi, nhưng mà, nghe nói là do áp lực từ thái hậu, Sở Vương uống thuốc rồi mới có thể viên phòng, có thể thấy Sở Vương đối với cô ta đúng là không có chút hứng thú nào.”
“Được rồi, đừng nói nữa, người bên ngoài nói thì kệ đi, các ngươi còn nói theo làm gì? Giải tán đi.” Nhị lão phu nhân chủ trì chính nghĩa nói, nhưng mà, mặt bà ta lại có vài phần vui sướng, phải uống thuốc mới có thể viên phòng, có thể thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637925/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.