Không gian như ngưng động, mọi thứ xung quanh yên tĩnh đến lạ.
Vũ Văn Dụ cân nhắc tới lui, ngẩng đầu nói với Hoằng Kỳ: "Đi tìm hiểu xem thái thượng hoàng trúng độc gì."
"Vương gia, e rằng chuyện này không dễ thăm dò đâu."
“Cố Thiểm chắc chắn biết!” Vũ Văn Dụ nói.
"Bây giờ Cố Thiểm có lẽ đang túc trực trước triều đình. Hắn hoàn toàn không ra ngoài được. Hơn nữa, Cố Thiểm cũng vừa mới tới đây, có thể nói, hắn vừa mới tìm cách thông báo rồi đấy." " Hoằng Kỳ đấy.
Một tia sắt lạnh bật lên từ ánh mắt Vũ Văn Dụ: “Vào cung bẩm báo, nói bổn vương nhận tội."
“Vương gia!” Từ Qúa cùng Hoằng Kỳ đồng thời kêu lên, vương gia điên rồi sao? Sao lại nhận tội.
“Bổn vương nhận tội, mọi việc mà Nguyên Chiếu Lâm làm đều do bổn vương chỉ thị.” Vũ Văn Dụ nói mà mặt không chút đổi sắc.
Từ Qúa thở phào nhẹ nhõm, tương đầu vương gia muốn thừa nhận thích khách là do chính mình phải tới tự làm tổn thương mình.
Tuy nhiên, việc tự nhận mình đã chỉ thị vương phi đến trị bệnh cho thái thượng hoàng thì cũng không thỏa đáng.
“Điều đó sẽ không được đầu, vương gia, bây giờ người là một tội nhân.” Từ Qúa nói.
Hoằng Kỳ suy nghĩ một chút, mới lên tiếng: "Vương gia tin tưởng vương phi sao?"
“Đây là cách duy nhất!” Vũ Văn Dụ lạnh lùng nói.
Hoằng Kỳ nhìn Vũ Văn Dụ: “Vương gia quyết định thế này, vương phi là châu chấu trên dây. Nếu vương phi không thể xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637861/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.