Từ Qúa đưa mắt nhìn Nguyên Chiêu Lâm thở hổn hển rời đi, vẫn rất tò mò, nói: “Không biết nàng làm gì chọc giận Vương gia, lại bị đánh.”
Hoằng Kỳ thì bước nhanh đi vào, nhìn thấy lông mày Vũ Văn Dụ rướm máu, trên khuôn mặt trắng hơi tái cũng in dấu bàn tay, không nhịn được trầm giọng nói: “Từ Quá, mau lấy thuốc bột.”
Từ Qúa bước nhanh đến nhìn, nổi giận: “Nàng còn dám đánh Vương gia nữa hả?”
“Mau đi lấy thuốc bột!” Hoằng Kỳ đẩy hắn ta.
Vũ Văn Dụ thản nhiên nói: “Không cần.”
Hoằng Kỳ lại vẫn kiên trì, nhưng khi Từ Qúa cầm thuốc bột đến, Vũ Văn Dụ lại nói: “Không cần bôi thuốc, nàng vốn đã bôi thuốc rồi.”
Từ Qúa thật sự không hiểu, không nhịn được phàn nàn: “Vương gia, nàng dám đánh người, sao người còn cần thuốc của nàng? Bây giờ nàng càng ngày càng phách lối.” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Vũ Văn Dụ không trả lời hắn ta, chỉ nói với Hoằng Kỳ: “Ngươi đưa cho nàng ít thuốc, chắc hẳn canh Tử Kim có hiệu quả rồi, vừa rồi bản vương nghe nàng nói gặp quỷ.”
“Sinh ra ảo giác rồi sao?” Hoằng Kỳ lập tức hiểu rõ: “Vương phi hiểu lầm Vương gia.”
Vũ Văn Dụ lạnh nhạt nói: “Hiểu lầm hay không hiểu lầm cái gì chứ? Không phải vì đánh thức nàng sao, chờ bản vương khỏe rồi, nhất định phải đánh nàng một trận thật nặng.”
Từ Qúa ở bên cạnh gật đầu hùa theo: “Chắc rồi, chắc rồi.” Vương gia thật oai phong, rất mong chờ.
Hoằng Kỳ tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637854/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.