Lòng Vũ Văn Dụ chấn động, cô nói chết cũng không muốn làm Sở Vương phi? 
Nực cười, chức danh Sở Vương phi này chẳng phải cô dốc hết tâm tư, trăm phương ngàn kế để cầu xin có được sao? 
“Ngươi tỉnh lại nói cho rõ đi!” Lửa giận không nói ra được của Vũ Văn Dụ xông lên, hắn nâng mặt cô lên rồi vỗ nhẹ. 
Hỷ ma ma nổi giận, đứng dậy chắn trước mặt Nguyên Chiêu Lâm: “Sao ngươi có thể nhẫn tâm như vậy? Vương gia, sao ngươi lại trở nên hung ác đến thế? Không nói đến tình vợ chồng, dù là người xa lạ cũng không đến mức đối xử với nàng như vậy? sao người tàn nhẫn thế?” 
Vũ Văn Dụ nhìn Nguyên Chiêu Lâm sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, nước mắt đã đong đầy hốc mắt nhưng cô vẫn cố nén không cho nó tuôn rơi, cực kỳ bướng bỉnh, cứng đầu. 
Hắn không thể nhìn thẳng vào sự bướng bỉnh này bèn quay người bỏ đi. 
Đứng dưới gốc cây hoè ngoài trắc điện, nhìn những chiếc lá vàng lay động trong gió, lòng hắn cũng như có cơn gió thổi qua, không nói ra được cảm giác. 
“Sở Vương!” Phía sau truyền đến giọng nói của Tề Vương phi Chử Minh Thúy. 
Vũ Văn Dụ giấu biểu cảm đi, quay đầu nhìn ả. 
Ả đứng trước hiên, vạt váy kéo dài phía sau, khí chất cao quý như tiên nữ giáng trần. 
Vẻ đẹp của ả trước nay vẫn luôn siêu phàm thoát tục. 
Thanh mai trúc mã lại thành vợ kẻ khác, hắn cảm thấy đau nhói trong tim. 
Chử Minh Thúy nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637830/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.