Đến buổi tối, Minh Nguyệt đế lại đến đây thỉnh an, thấy tình trạng của Thái Thượng Hoàng có chuyển biến tốt đẹp bèn ngồi nói chuyện cùng Thái Thượng Hoàng một lát rồi mới đi.
Nguyên Chiêu Lâm vẫn cúi đầu, cảm giác tồn tại không mạnh, không đủ khiến Minh Nguyên đế chú ý, nhưng cũng không sao.
Minh Nguyên đế đi rồi, Thường công công ở lại bên người Thái Thượng Hoàng như mọi khi, Nguyên Chiêu Lâm thì lảng tránh ra ngoài điện.
Thừa dịp còn thời gian, cô cũng tiêm cho mình một cái, chỉ đáng tiếc không có cách nào băng bó lại vết thương cho mình, hiện giờ cô cảm thấy vết thương của mình đang thấm ướt, xem ra máu loãng lại chảy ra lần thứ hai.
Sau khi đâm kim, cô nằm úp sấp nghỉ ngơi một lát, nghe thấy bên trong có tiếng bước chân, biết Thường công công bận xong việc, cô chống người đứng dậy, đột nhiên nhúc nhích khiến máu trong người nhất thời cuồn cuộn, vị tanh ngọt tràn ngập cổ, miệng lập tức nhậm một ngụm máu.
Cô run rẩy đi ra ngoài, phun máu ra gốc cây.
Chống vào gốc cây, mất một lúc lâu cô mới có thể ổn định được máu trong người.
"Vương phi bị sao vậy?"
Phía sau truyền đến tiếng nói vủa Thường công công.
Nguyên Chiêu Lâm xoay người, khoát tay nói: "Không sao, ăn no quá thôi."
"À!" Sắc mặt Thường công công có phần quái dị, nhưng hắn ta cũng không nói gì mà rời đi luôn.
Nguyên Chiêu Lâm kìm nén nỗi nghi ngờ trong lòng, trở về trong điện, Thái Thượng Hoàng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637826/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.