🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hoằng Kỳ căn dặn Lục Nguyệt đi lấy thuốc, lại an ủi Kỳ ma ma vài câu rồi xoay người rời đi.



Kỳ ma ma vẫn luôn canh giữ, lúc trời tối thì bắt đầu sợ.



Lục Nguyệt cũng qua cùng. Hai người không nói chuyện, nín thở nhìn Hỏa nhi, chỉ sợ cậu bé bất chợt ngừng thở.



Nhưng Hỏa nhi vẫn ngủ say, đến gần giờ tý thì tự nhiên tỉnh lại, mở một con mắt nhìn Kỳ ma ma: “Nội ơi, con đói!"



Kỳ ma ma vui mừng đứng phắt dậy. Từ sau khi bị thương nghiêm trọng, cậu bé đã chẳng ăn nổi thứ gì, ngay cả sữa dê mà bà ta cực khổ xin được cũng uống không trôi.



Bà ta giơ tay sờ trán của cậu bé. Không ngờ đã không còn sốt nữa.



"Phương thuốc của đại phu đã có hiệu quả, đã có hiệu quả rồi!" Kỳ ma ma ngạc nhiên nói với Lục Nguyệt.



"Đúng vậy, phương thuốc của đại phu có hiệu quả rồi!" Lục Nguyệt cũng rất vui mừng.



Ngày hôm sau, Lợi đại phu lại được mời đến Sở vương phủ.



Lợi đại phu nghe nói đứa bé này còn chưa chết, cũng cảm thấy kỳ lạ: “Thằng bé này đúng là mạng lớn, vốn đã sắp không xong rồi."



Kỳ ma ma quỳ xuống dập đầu: “Đại phu, ngài kê một thang thuốc lại cứu được cháu của ta."



Lợi đại phu ngẩn người. Hôm qua ông ta kê thang thuốc đó căn bản không thể chữa được vết thương của cậu bé, nhiều nhất cũng chỉ có tác dụng trấn an, giảm đau, không có tác dụng lớn lắm đối với vết thương.



Nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vuong-trieu-co-dai-2/2637792/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.