" Có nghe chăng tiếng gọi của tuổi trẻ vội vã? Có nghe chăng tiếng mải miết trong từng giấc mộng ban mai? Có nghe chăng tiếng thổn thức của trái tim tôi, chơi vơi giữa màn đêm u tịch?... "
Bước ra sân thượng, tôi vẫn chưa thấy ai đến cả. Ra ngắm nhìn cảnh vật từ trên cao xuống, tôi thấy thật yên bình và dễ chịu. Tôi thầm cảm ơn người đã viết bức thư đó - giúp tôi được ngắm cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp hiếm hoi này. Tôi đang đắm chìm trong khung cảnh thơ mộng thì bỗng...
- A... a... a
Tôi bị một ai đó đập mạnh từ phía sau đầu. Đầu óc choáng váng, trời đất quay cuồng nhưng tôi vẫn thấy được lờ mờ bóng dáng người mặc đồ đen vừa đánh tôi. Bóng dáng đó, sao giống Hàn Vân Lam quá. Mặc dù đầu bị chảy máu sau cú đánh lúc nãy nhưng vì được học karate đai đen nên tôi nhanh chóng vực dậy tinh thần và đánh trả. Lam có dao, còn tôi có võ. Vân Lam bây giờ dùng dao thật lợi hại mà, ả liên tục đâm vào cánh tay và bụng tôi khiến chúng bật máu. Tôi cũng không phải là dạng vừa, dù bị thương nhiều như vậy nhưng tôi vẫn quyết tâm không được gục ngã, bằng mọi giá phải vạch trần được bộ mặt thật của Vân Lam trước mặt mọi người. Lam Lam càng đánh càng hăng, chắc ả phải căm hận tôi lắm mới mong tôi sớm chết đi như vậy. Không được rồi, sức khoẻ tôi dần yếu đi trông thấy...
- Tạm biệt, Vũ - Uyển - Nhi.
Vân Lam tàn nhẫn bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-vom-troi-thanh-xuan-cua-chung-ta/2390917/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.