Đồng hồ trong phòng chỉ đúng bốn giờ. Vốn dĩ thời gian bắt đầu phẫu thuật là ba rưỡi nhưng vì cô không phối hợp, làm loạn nên kéo dài đến giờ, điều này khiến Hứa Qua rất chột dạ.
Hiện giờ trong phòng chỉ còn cô và người ấy. Anh thay dì Mai nhẹ nhàng, cẩn thận lau máu trên môi cô, cuối cùng đôi môi cũng được lau sạch sẽ.
Hai người mặt đối mặt, anh nhìn cô.
Cô cụp mắt xuống, nhớ tới lúc anh bảo dì Mai và bác sĩ Leonardo tạm ra ngoài với bộ dạng kiên định: "Cháu nhất định sẽ thuyết phục em ấy làm phẫu thuật."
Không, không, cô không muốn!
"Hứa Thuần, là vì em đi tìm anh nên mới hít phải khí độc, nên tất cả là tại anh, anh phải giúp em!" Hứa Qua nói.
"Anh biết!"
Lời này làm Hứa Qua trở nên khó chịu: "Em... Đấy không phải ý em. Hứa Thuần, em.... Thật ra em muốn đi xem náo nhiệt, sau đó sợ bị dì Mai mắng... nên mới... mới nói như vậy."
Ngón tay cô vươn ra nhẹ nhàng bao lấy nắm tay của anh, sở dĩ cô nói như vậy là muốn anh đưa cô rời khỏi chỗ này, cô không trách anh chút nào. "Đưa em rời khỏi đây được không, em sợ lắm." Giờ cô rất sợ hãi.
Anh trầm mặc.
"Hứa Qua, để anh kể cho em một chuyện cũ nhé." Anh nói.
Anh đang làm gì vậy? Giờ là lúc nào mà có thời gian nghe chuyện cũ chứ. Cô đang muốn thể hiện sự bất mãn thì anh bất ngờ đỡ gáy cô. Lực nâng của anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ve-be-ngoai/3312900/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.