Bóng đêm thăm thẳm tĩnh mịch lặng lẽ buông xuống, vài ánh sao ảm đạm chợt lóe chợt tắt càng khiến bóng đêm thêm cô tịch.
Bóng trăng lành lạnh treo cao giữa không trung, ánh trắng nhàn nhạt lặng lẽ đổ xuống, len qua ô cửa sổ nhỏ, phủ lên thân người đang ngủ say.
Người nọ thở đều, áo ngủ bằng gấm màu vàng phủ lên trên phần bụng đã nhô cao. Vì mang thai mà đường nét sắc sảo trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, thân thể tuy trông hơi mập mạp nhưng không hề to béo.
Tô Dẫn Nguyệt ngừng thở, chậm rãi đến gần giường, nhìn ánh trăng trắng nhạt phủ trên người người nọ, đột nhiên trái tim khẽ động, một cảm xúc không biết tên chợt từ đáy lòng dâng lên.
Cảm giác này là sao? Một thứ cảm xúc chậm rãi, kiên định, nhói đau đang len lỏi vào trái tim y, khiến y hốt hoảng, làm y mông lung. Trong nháy mắt, một vài cảnh tượng chợt thoáng qua đầu, vô cùng quen thuộc lại lạ lẫm xa xôi.
Đêm sâu tĩnh lặng, mọi âm thanh im lìm, một mình y nằm trên giường, trằn trọc, bất an.
Đại quân Lưu thị vây quanh kinh đô, hoàng triều Quân thị nguy ở sớm tối, nhưng vị Hoàng đế này lại không hề đáp trả. Không đối chọi gay gắt, cũng không có ý đầu hàng. Y hạ lệnh ngừng chiến, bao vây mấy ngày, vốn muốn quan sát Hoàng đế này, đợi hắn tự động thoái vị, sau đó sẽ cười nhạo hắn. Vậy mà khó hiểu thay, hắn lại vô cùng bình tĩnh. Lẽ nào phía sau có cao nhân tương trợ? Hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-trang-vang-bong-nguoi/3484939/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.