Thời điểm bị ném lên giường, thân thể nhất thời nổi lên ẩn ẩn đau đớn.
Quân Doanh Thệ trong lòng mắng một tiếng, chết tiệt, cư nhiên là ở phía sau.
Nhìn thấy Tô Dẫn Nguyệt thuận thế áp lên người mình, Quân Doanh Thệ thân thể bắt đầu không nghe chỉ huy nhẹ nhàng run rẩy, theo Tô Dẫn Nguyệt tới gần, cũng không từ hơi hơi kháng cự. Tuy rằng biết bọn họ kế tiếp phải làm chuyện chỉ có tình nhân mới có thể làm, chính là tình cảnh này, lại làm cho đáy lòng Quân Doanh Thệ không khỏi thất vọng chua xót. Đáy lòng lạnh như băng cùng thân thể đau đớn làm cho hắn không khỏi ra sức giãy dụa.
Cảm giác được hắn kháng cự, Tô Dẫn Nguyệt trong lòng một trận không hờn giận, hai tay nhẹ nhàng vùng, nháy mắt liền đem hai tay đang giẫy giụa của Quân Doanh Thệ cố định ở phía trên đầu. Híp mắt, môi đỏ mọng dán trên vành tai Quân Doanh Thệ nhẹ nhàng uy hiếp nói: “Ngự Thương, ta nói rồi, ngươi nếu yêu cầu ta, sẽ không phải nửa đường chạy trốn. Lời ta nói ra không phải nói đùa. Biết không? Ân?”
Quân Doanh Thệ giật giật hai tay bị giam cầm, gặp giãy không ra, liền từ bỏ … Đi, cắn môi không thèm nói (nhắc) lại.
Thấy thế, Tô Dẫn Nguyệt không khỏi câu thần trong suốt cười, tự mãn nói: “Ngự Thương...... Ngươi trốn không thoát khỏi ta...... Biết không......” Hỗn tiếng cười môi đỏ mọng nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi, hấp dẫn liếm lên vành tai Quân Doanh Thệ, dọc theo lỗ tai hình dáng nhu hòa, bắt đầu nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-trang-vang-bong-nguoi/2602724/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.