Nói là cầu xin tha thứ, thật sự là Sở Dĩnh nói không ra lời quá mất mặt như vậy, thở hổn hển đẩy anh ra: "Chu Tự Hàn, anh có hết có dừng không ưmh ưmh......" Sở Dĩnh còn chưa nói hết liền bị Chu Tự Hàn chận miệng lại......
Chu Tự Hàn nhớ tới tấm ảnh của cô nàng này và Lăng Chu liền hận, hận không thể đánh không thể mắng, còn không cho anh giày vò, vậy không phải anh sẽ nghẹn mà chết sao?
Chu Tự Hàn hôn Sở Dĩnh tới mức không thở được mới thả môi cô ra, hai cái tay ngăn chặn chân của cô, gần như dính vào trên giường, phía dưới ra sức luật động, cự long dời sông lấp biển ở trong thân thể Sở Dĩnh, dường như muốn đem cô đâm chọc thủng, lực đạo vừa nặng vừa tàn nhẫn.
Chu Tự Hàn chợt nắm được cằm của cô, để cho cô nhìn thẳng vào mắt mình: "Bảo bối, có biết là ai đang yêu em hay không, là Chu Tự Hàn người đàn ông của em, tới gọi một tiếng dễ nghe, anh liền tha cho em, nếu không, hôm nay không kết thúc được......"
Sở Dĩnh chỉ cảm thấy thân thể đã chịu đựng tới giới hạn, cầm thú này có biết anh đã giày vò bao lâu hay không, mà hiện tại cô vẫn có thể cảm thấy rõ ràng, anh đang trong cơ thể mình, không có mềm đi chút nào, hơn nữa trướng đại kéo dài, nếu như cô không phối hợp, xem ra Chu Tự Hàn thật sự có thể lăn qua lăn lại không có chừng mực nữa.
Sở Dĩnh vừa mệt mỏi lại vừa buồn ngủ, cộng thêm eo và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tinh-yeu-di/1526918/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.