Sở Dĩnh đoán Chu Tự Hàn tức giận như vậy hẳn sẽ ra ngoài tìm niềm vui mới, thế thi cô có thể thoải mái ở đây rồi, khỏi phải sống chung một phòng với tên cầm thú kia, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng nguy hiểm, nguy hiểm hơn là tên cầm thú này còn đang trong thời kỳ động dục, chỉ là Sở Dĩnh nghĩ mãi không ra, rốt cuộc lúc nào mới không phải kỳ động dục của Chu Tự Hàn.
Sở Dĩnh tiến vào phòng chứa đồ nhìn một vòng, nơi này thật giống một cửa hàng chuyên kinh doanh về quần áo và trang sức, kiểu dáng, mẫu mã đều vô cùng phong phú, dù sao hôm nay cô cũng không ra ngoài, mặc rộng thùng thình là thoải mái nhất, liền tìm một quần áo thể thao, không phải không có, chỉ là màu sắc có chút......
Sở Dĩnh nhìn những bộ đồ thể thao treo ngay ngắn trên móc, phấn lam, phấn tím, phấn hồng, phấn lục, trán không khỏi xuất hiện mấy vạch đen, Chu Tự Hàn này mà thưởng thức cái gì, anh ta nghĩ cô bao nhiêu tuổi vậy, một cô gái gần ba mươi mặc mấy thứ này lên người, nói dễ nghe chút chính là giả bộ nai tơ.
Sở Dĩnh nhớ lại cái thời cô mới chỉ mười bảy mười tám tuổi, cũng không có mặc qua những màu sắc tươi sáng như vậy, cùng lắm là cái lần mẹ cô bắt cô mặc bộ đồ đỏ thẫm, kiều diễm và non nớt là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Sở Dĩnh nhìn xung quanh, lòng nảy sinh nghi ngờ nghiêm trọng đối với sở thích cổ quái của Chu Tự Hàn, cuối cùng vẫn đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tinh-yeu-di/1526906/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.