"Nói chuyện một chút sao?" Giữa bọn họ còn có cái gì tốt để nói, Sở Dĩnh không khỏi ngầm cười khổ, vứt bỏ liền buông tha rồi, so với sinh tồn, tình yêu chó má không phải là gì, cô đã sớm hiểu, huống chi hôm nay cô tính là gì, nhìn Lăng Chu một chút, công việc như ý, đường làm quan rộng mở.
Giống như cha anh ta đã từng nói như vậy: " Tương lai của Lăng Chu là ánh sáng, là đường bằng phẳng, nếu như cha cháu không có xảy ra vấn đề gì, chú cũng hi vọng nhìn các cháu đi tới cuối cùng, nhưng bây giờ như vậy, cháu nhẫn tâm liên lụy nó sao, vấn đề của cha cháu, gia đình của cháu, sẽ trở thành gánh nặng và chướng ngại nặng nề cho nó, mặc dù hiện tại các cháu ở cùng một chỗ, đến lúc nào đó cháu có thể bảo đảm Lăng Chu có thể không oán cháu hận mẹ cháu hay không, nghe chú nói một câu, không có nghề nghiệp gì làm trụ cột thì tình yêu không thể nào duy trì tiếp được, thiên trường địa cửu cũng chỉ có đứa bé mới có thể tin tưởng được."
Ngay lúc đó Sở Dĩnh có thể coi là bị cô lập tứ phía, nhưng may mắn duy nhất là Lăng Chu còn ở cùng với cô, thậm chí vì cô, bỏ qua ý định chuẩn bị ra nước ngoài học, có lẽ là do Lăng Chu che chở cô quá lâu, nếu như không phải là chú Lăng tìm đến cô, cô cũng không muốn mất đi, khi đó cô ngây thơ ngớ ngẩn, giống như cha của Lăng Chu nói, ngu ngốc tin tưởng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tinh-yeu-di/1526899/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.