“Cậu phải vào Tinh Huy à?” Con tôm Giai Giai vừa gắp lên rơi tõm trở lại nồi, ngồi phía bên kia nồi lẩu bốc khói, cô tưởng mình nghe nhầm, sao Sở Dĩnh lại vào làng giải trí, mặc dù bây giờ nhà họ Sở tuột dốc nhưng Sở Dĩnh vãn là tiểu thư nhà danh giá, không nói đến việc năm đó cha cô làm đến chức Phó tỉnh trưởng, thì mẹ cô cũng là con cháu dòng họ tên tuổi, được ghi trong gia phả.
Làng giải trí là chỗ như thế nào, chính là cái thùng nhuộm, ban đầu mình vào thì được Tinh Huy đối đãi hậu hĩnh, nhưng chẳng qua mình cùng lắm cũng chỉ là hậu cung, chính vì đứng sau hậu trường nên nhìn mọi thứ rõ ràng, nói trắng ra, làng giải trí không phải chỗ sạch sẽ để ngồi, khắp nơi đều là cạm bẫy, ai muốn giữ mình sạch sẽ thì đi bộ bên bờ sông cũng va phải người hai chân dính bùn, hơn nữa còn là người mới.
Huồng hồ, Giai Giai hiểu rõ Sở Dĩnh, cô căn bản không thích làm minh tinh gì cả, đã thế, lại còn Lăng Chu, mặc dù hai người bây giờ không liên lạc, nhưng tương lai chẳng biết thế nào, dù sao cùng ở trong một thành phố, cô cũng không tin, hai người đã từng thề non hẹn biển như thế nói một cái là rõ ràng, tình yêu cũng thế, đành thuận theo tự nhiên.
Sở Dĩnh cầm muôi vớt con tôm cho vào bát Giai Giai, rất bình tĩnh: “Đây là điều kiện của Chu Tự Hàn, hắn có thể tìm thận cho mẹ mình, cậu biết đấy, bệnh của mẹ mình phẫu thuật sớm ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tinh-yeu-di/1526890/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.