Ăn sáng xong, Giang Hằng và trợ lý đặc biệt Lâm đến công ty.
Tùy An ở nhà vẽ tranh, trước khi Giang Hằng đi, Tùy An lấy hết can đảm hỏi anh, “Chú Giang, hôm nay là sinh nhật cháu, chú có thể về sớm không?”
Đối diện với ánh mắt tràn đầy mong đợi của Tùy An, Giang Hằng không nghĩ nhiều, lập tức đồng ý.
Giang Hăng xoa đầu cô, nhẹ giọng nói, “Chờ chú mua bánh kem cho cháu.”
Tùy An cười, “Được ạ, cháu chờ bánh kem và quà của chú.”
Giang Hằng nhìn cô giá nhỏ đứng ở cửa nhìn anh đi làm, trong lòng không hiểu sao lại thấy ấm áp.
Thôi, cứ vậy đi.
Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thắm, khóe môi cong cong.
Dù sao cả đời này anh cứ như vậy, coi như không biết tâm tư của An An dành cho anh.
Chờ cô gái nhỏ lớn thêm chút nữa, anh sẽ tìm cho cô một đối tưởng tốt, bảo đảm cuộc đời này của cô gái nhỏ sẽ chẳng cần lo lắng gì.
Mà anh sẽ ở bên cạnh bảo vệ cô gái nhỏ của anh.
Giang Hằng nghĩ vậy, cố gắng phớt lờ cảm giác khó chịu nơi đáy lòng.
Đêm qua gió và tuyết hoành hành, trên mặt đất phủ một lớp tuyết dày.
Tùy An ở phòng sách một lúc rồi đi ra vườn sau, bảo mẫu đang gọi nhân viên tới dọn dẹp tuyết đọng lại, Tùy An đi ủng, dẫm lên tuyết.
Cô cứ bước một bước rồi một bước, để lại hàng loạt dấu chân trên tuyết.
Vườn sau của Thính Tuyết Lâu trồng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-theo-gio/2798920/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.