Bờ vai dày rộng của Giang Hằng bao phủ cả người Tùy An, khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần, dường như Giang Hằng chỉ cần cúi đầu là có thể hôn lên đôi môi hồng nhạt của Tùy An.
Giang Hằng nhìn Tùy An không chớp mắt, Tùy An cũng nhìn anh.
Thời gian lẳng lặng trôi đi, vài giây sau, Giang Hằng hít sâu vài hơi, bình tĩnh chỉnh lại giây an toàn cho Tùy An.
“Được rồi.”
Giọng anh khàn khàn, dường như chứa đựng cảm xúc gì đó.
Tùy An nhanh chóng uay mặt đi, đôi tai cô ửng hồng.
Giang Hằng nhìn thoáng qua, ý cười hiện rõ bên môi, lúc này tài xế mới khởi động xe.
Tài xế hỏi Giang Hằng, “Sếp Giang, chúng ta về bệnh viện ạ?”
Tùy An nhìn chằm chằm Giang Hằng, anh khẽ cười, nói, “Về bệnh viện.”
Tùy An thở phào nhẹ nhõm, cô đang định nói gì đó, vừa ngước lên đã chạm phải ánh mắt sâu thẳm của Giang Hằng, cô nắm chặt vạt áo ngủ, mất tự nhiên chớp chớp mắt, hỏi Giang Hằng, “Đầu bếp đâu ạ?”
Giang Hằng nói, “Cháu không cần lo lắng, sẽ có người đưa cô ấy về.”
Tùy An không nói gì.
Qua vài phút, Giang Hằng nhìn Tùy An, hỏi, “Có thành tích rồi, An An muốn quà gì nào?”
Tùy An kinh ngạc, dường như Giang Hằng đọc được suy nghĩ của cô, anh nói, “Đừng sững sờ nữa, mau nghĩ xem muốn quà gì đi.”
Tùy An nhìn khuôn mặt dịu dàng của Giang Hằng, tim đập lỡ một nhịp, sau đó chậm rãi trả lời, “Cháu, cháu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-theo-gio/2798910/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.